"Tôi đi kêu Paul đến kiểm tra một chút xem? Bôi thuốc nhiều lần như vậy, uống nhiều thuốc như thế, lại còn bao nhiêu thuốc dán, sao vẫn còn đau?" Đường Thần nói xong liền đưa tay ấn nút gọi.
"Này! Không cần đâu, không phải rất đau, tôi lừa anh thôi, Paul người ta mới vừa rời đi thôi. Tôi gọi anh đến là muốn hỏi một chút." Trần Sa Sa chớp mắt: "À, chuyện lúc đó anh nói mẹ anh bị bỏng, thế nào rồi? Có nghiêm trọng lắm không?"
"Không có việc gì, chỉ là lúc chạy đi ra ngoài liền bị té cầu thang, gãy xương, không xảy ra vấn đề gì lớn." Đường Thần nói tiếp: "Điều em quan tâm là chuyện này sao?"
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa nhìn nhìn cửa ra vào: "Đương nhiên là không phải, không phải Mạc Thành bảo anh đi tiệc rượu sao, anh đi đi! Tôi ở đây không sao cả, chuyện như vậy cũng sẽ không xảy ra lần thứ hai trong thời gian ngắn như vậy, người ta cũng không có đần mà! Tiện thể anh đưa cả Triệu Tử Khanh đi đi, cậu ấy muốn chụp mấy tấm hình ở 'Aegean Sea'. Có thể không?"
Đường Thần híp mắt: "Cũng biết là chủ ý của người phụ nữ c.h.ế.t tiệt kia mà. Hừ."
"Không phải? Lúc trước bọn tôi ước định rồi, tôi đồng ý đưa cậu ấy đi, nhưng chẳng phải đã xảy ra chuyện sao, thật ra cậu ấy cũng không dễ dàng gì, tôi cũng chỉ có một hai người bạn có thể nói chuyện, đặc biệt là Triệu Tử Khanh, tôi xem cậu ấy như là thân nhân của mình, tôi cũng chưa giúp được gì cho cậu ấy, cái này xem như là một cơ hội đi!"
Trần Sa Sa nhìn vào mắt Đường Thần, hai người cách nhau rất gần, trong con ngươi phản chiếu hình ảnh thu nhỏ của nhau!
Đáy mắt Đường Thần hiện đầy tơ máu, trạng thái mệt mỏi so với tối hôm qua lại càng thêm nghiêm trọng.
"Anh đi ngang qua sân khấu, chào hỏi những người nên chào hỏi, sau đó ngâm nước nóng cho tốt đi, rồi nghỉ ngơi một đêm! Cảm giác như chỉ trong một đêm mà anh đã già đi không ít!"
Trần Sa Sa cũng không biết bản thân thế nào đã trải qua kiếp nạn sinh tử như vậy, giờ phút này nhìn người đàn ông trước mặt, cũng không kiêng nể gì mà quan tâm anh, đây là lời nói mà từ đó đến giờ cô không dám đối mặt với anh mà nói ra, hôm nay là làm sao vậy?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5151-vet-bot-hoa-tuong-vi-bi-mat-ve-chuyen-the-cua-yeu-tinh.html.]
Nói xong, Trần Sa Sa mới ảo não cúi đầu, nhẹ nhàng nói: "Xin lỗi, tôi nhiều lời rồi, anh muốn cho cậu ấy đi hay không đều được, về phần anh... tự quyết định."
Yết hầu Đường Thần chuyển động hồi lâu, cúi đầu hôn lên môi của Trần Sa Sa, giờ phút này ngoại trừ miệng của Trần Sa Sa không bị thương ra, thì quả thật trên mặt cô không có nơi nào có thể đặt môi lên!
Trần Sa Sa theo bản năng rụt lại, phía sau lưng là giường, cô đau đến hít khí lạnh rồi nhăn mày.
Đường Thần buông môi cô ra: "Làm sao vậy? Có phải là đau ở đâu không?"
Trần Sa Sa thả lỏng: "Ừm, sau lưng bị đụng trúng, đau."
"Tôi xem xem?" Đường Thần nói xong liền đưa tay kéo áo của Trần Sa Sa.
"Anh đừng xem." Trần Sa Sa đưa tay ngăn cản cánh tay của Đường Thần, liền bị Đường Thần cầm tay ấn nhẹ lên giường: "Đừng nhúc nhích, tôi xem xem có chảy m.á.u hay không, yên tâm đi, tôi không có cầm thú như vậy với em."
Vạt sau rộng thùng tình của áo bệnh nhân bị vén lên, cô vậy mà không mặc đồ lót?
Đường Thần quả thật đánh giá quá cao năng lực tiết chế của bản thân, đây chính là người đẹp từ trong xương cốt, có lồi có lõm, khiến anh không thể nào dời mắt, lại tập trung nhìn vào, Đường Thần lập tức mở to hai mắt, trước giờ đều chưa từng kinh ngạc như vậy!
Trên khung xương thứ ba xinh đẹp của cô lại lộ ra bông hoa tường vi trắng?