Trần Sa Sa nghe xong liền hít khí lạnh, nhưng cô tuyệt đối không được bối rối, một khi bước lên chiếc xe tải lớn kia thì ngay cả một biện pháp để trốn thoát cũng sẽ không có.
Mấu chốt là bây giờ Trần Sa Sa không biết thời gian cụ thể, đoán chừng sau khi phát hiện cô xảy ra chuyện không may, thì toàn bộ bệnh viện và công ty còn có cả cảnh sát sẽ đều xuất động!
Chỉ cần không bị lôi lên xe đưa đi, cứ kéo dài thêm một phút thì cũng còn có khả năng được cứu!
Trần Sa Sa nhìn vào mắt người đàn ông đeo mặt nạ: "Đại ca, trước tiên giúp tôi băng bó tay chân một chút đi, tay chân tôi đau quá, băng bó xong tôi sẽ tự đi lên xe."
"Đùa giỡn với chúng tôi à?"
Mê Truyện Dịch
Mấy tên tùy tùng sau lưng hùng hùng hổ hổ đẩy Trần Sa Sa, mấy ngày nay cô bị dày vò nên một chút khí lực cũng không có, cứ bị xô xô đẩy đẩy như vậy thì căn bản là không ổn, thoáng một cái đã bị đẩy vào đống rác.
Sau khi Trần Sa Sa bị đẩy, cô trừng đôi mắt ngập nước nhìn người đàn ông đeo mặt nạ kia, làm bộ dạng đáng thương nhìn anh ta: "Đại ca, người của ngài thật dã man..."
Người ta thường nói phụ nữ mềm yếu chính là cách tự bảo vệ mình tối nhất, đặc biệt là khi phải đối mặt với nguy hiểm, phải xem có thể lợi dụng nhược điểm của phụ nữ ra làm ưu thế để lợi dụng hay không.
Trước mắt, Trần Sa Sa hiểu rõ, đừng nói là trốn thoát, giờ phút này bản thân cô chính là một con cừu đang đợi làm thịt, nhưng tốt xấu gì cũng vẫn có thể kéo dài được thời gian, nhất định không thể bị xe tải kia đưa đi.
Người đàn ông đeo mặt nạ nhấc bước chân, trừng mắt nhìn thuộc hạ: "Phế vật, đưa cô ta lên xe rồi băng bó đi." Một khi để kéo dài đến hừng đông, thì đừng nói là đưa người phụ nữ này đi, đoán chừng tất cả bọn họ đều bị mất đầu, ý định của Trần Sa Sa đã bị người đàn ông đeo mặt nạ nhìn thấu, nếu như không có năng lực thì bọn họ cũng không dám nhận chén cơm này, hừ, cô em, muốn gài bẫy anh sao, còn non lắm!
Lần này Đường Thần triệt để đại khai sát giới, anh còn muốn phá bỏ luôn bệnh viện, mà Trình Thiên Vũ cũng đang muốn bức c.h.ế.t Đường Thần, dưới mí mắt anh ta còn để cho người bị bắt đi, Trình Thiên Vũ có đánh c.h.ế.t cũng không hài lòng, toàn bộ công ty và bệnh viện liền hỗn loạn.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5122-tu-cuu.html.]
Chuyện này không cần dùng não cũng đoán được vụ bắt cóc có tổ chức như vậy thì không thể là kiệt tác của anh hai anh rồi, Đường Thần biết rõ là Đường Xuyên kia không có đầu óc, nhưng mà...
Do tình huống đặc biệt, vừa lúc Cố Bắc Thần đang ở nhà nghỉ ngơi thì bị điện thoại của Đường Thần gọi đến quấy rầy mộng đẹp, chẳng lẽ không hiểu được là người ta đang bận sinh con lần thứ hai sao!
Mà Cẩm Phong đang ở Hồng Kông cũng bị quấy nhiễu mà phải bay về.
Trước mắt liền có được ba đội ngũ, ráo riết đi tìm Trần Sa Sa...
Cảnh sát thì có cách riêng của cảnh sát, bộ đội đặc chủng thì có con đường đặc biệt của bộ đội đặc chủng, mà Cẩm Phong thì có rất nhiều lối đi bí mật của anh ta, Đường Thần bề ngoài sạch sẽ, một tập đoàn lớn như vậy thì làm sao có thể không có thế lực riêng của mình đâu.
Đầu tiên là lục soát hết tất cả các bãi phế thải ở vùng ngoại ô là người của Cẩm Phong, Đường Thần ngồi trên xe chống đạn của Cẩm Phong, trực tiếp lái xe đ.â.m vào cái căn nhà phế thải đổ nát kia.
Lúc này Trần Sa Sa hoàn toàn mất hết hình dáng của con người, quần áo bệnh nhân trên người bị rách toạc nhiều chỗ, trên mặt đầy bụi bặm cùng với m.á.u của bản thân, chỉ có hai con mắt to kia là sáng rõ, một tay giơ lên cầm chai thi tinh bị vỡ, một tay cầm một cây gỗ...
"Đồ đàn bà thối tha, rượu mời không uống thích uống rượu phạt, mấy người các người thất thần cái gì hả? Đè xuống lột quần áo cô ta ra, ông đây đến..."
"Đùng." Một khẩu s.ú.n.g lục có gắn giảm thanh b.ắ.n ra một viên đạn từ cửa xe phía sau hướng về tên đàn ông đeo mặt nạ.
"A..."
Một phát đạn xuyên qua phần thân dưới của tên đàn ông đeo mặt nạ, hắn ta kêu rên một tiếng, trực tiếp ngã xuống đất.