Mạc Thành và đội trưởng đội bảo vệ của Đường Thần trực tiếp kéo cửa đi ra ngoài, đứng ở bên ngoài cười ha ha, tên nhóc này quả thực là thành tinh rồi.
Đường Thần vừa nghe mặt liền đen lại!
Đường Thần cảm thấy cũng đủ rồi, nhìn xuống đồng hồ, xem xét ánh mắt của Cao Vân Hà cách đó không xa: "Chị dâu, ôm con đi. Em muốn dẫn anh hai đi ra ngoài."
Cậu bạn nhỏ Đường Tráng lại bắt đầu đùa, sống c.h.ế.t không cho Đường Thần mang bố cậu bé đi, ôm lấy cái cổ của Đường Xuyên không buông.
"Bố ơi, nói địa chỉ với chú Ba, bảo chú Ba tự mình đi tìm vợ, bố ở nhà chơi với con được không? Con đảm bảo mẹ tối nay sẽ ngủ cùng với bố."
"ĐƯỜNG, TRÁNG, TRÁNG..." Cao Vân Hà cắn răng nghiến lợi gọi tên của con trai, cái quái gì vậy cô ấy lúc nào từng nói là sẽ ngủ cùng với người đàn ông bẩn thỉu buồn nôn này chứ.
Cái tên nhóc thối này quả thực muốn chọc tức c.h.ế.t mẹ của cậu bé đây mà, Cao Vân Hà thực không biết đứa con trai này rốt cuộc giống ai nữa?
Trong nhà này của Đường Xuyên quả thực bị hai người Đường Thần và con trai cùng diễn tuồng đến nỗi chính anh ta cũng cảm thấy mình bẩn thỉu xấu xa rồi, người nào đó tức giận lườm mấy cái khinh thường, trừng mắt với Đường Thần hung hăng nói: "Đường Thần, cậu, có gan, được lắm. Tầng hầm biệt thự hoa viên Kinh Khoa. Nếu như người còn sống, cậu tự mình mang đi, nếu như đã c.h.ế.t rồi thì mặc kệ, đều cho cô ta ăn và uống đầy đủ, là cô ta tự mình muốn tuyệt thực..."
Đường Thần chỉ vào Đường Xuyên: "Đường Xuyên, anh cứ chờ đấy cho tôi."
Đoàn người của Đường Thần tức giận đùng đùng rời đi, trong nhà của Đường Xuyên cuối cùng cũng yên tĩnh rồi, hai người giúp việc bắt đầu tổng vệ sinh, quả thực làm không có cách nào nhìn.
Cậu bạn nhỏ Đường Tráng Tráng vỗ vào mặt của bố cậu bé: "Bố ơi, không phải ông nội và cô giáo nhà trẻ đều nói với con, anh chị em phải chung sống hòa thuận, thế nhưng bố và chú Ba tại sao lại không chút cũng không hòa hợp vậy?"
"..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5092-ngat-xiu.html.]
Tầng hầm của biệt thự hoa viên Kinh Khoa, khi ngoài cửa vang lên tiếng bước chân, Trần Sa Sa cảnh giác từ tấm gỗ đen sì sì bò dậy, lặng im nghe động tĩnh ở bên ngoài, động tĩnh không giống như lúc trước khi Đường Xuyên đi vào.
"Loảng, xoảng ~" Hai tiếng vang lớn, cửa sắt bên ngoài mạnh mẽ bị đá băng đập trên vách tường.
Ánh sáng mạnh mẽ từ ngoài cửa chiếu vào, Trần Sa Sa bỗng chốc nhắm mắt lại, cô ấy hai ngày hai đêm chưa được nhìn thấy ánh sáng mjanh như vậy, ở trong bóng tối lâu bỗng nhiên nhìn thấy ánh sáng, trong nháy mắt liền cảm thấy con mắt bị kích thích đau đớn muốn rơi nước mắt.
Mê Truyện Dịch
Đường Thần và Mạc Thành, còn có cả đội trưởng đội bảo vệ của cô, ba người cùng đi vào, ba chiếc đèn pin đồng thời chiếu sáng tầng hầm u tối ẩm ướt.
Trần Sa Sa hai tay che mắt lại, đang ngồi xổm ở đầu giường.
Mãi cho đến khi tiếng bước chân quen thuộc, âm trầm kia càng ngày càng gần, mùi t.h.u.ố.c lá quen thuộc trong nháy mắt che đậy mùi ẩm mốc của tầng hầm. Trần Sa Sa lúc này ở giữa ngón tay mở ra một khe hở bé tí tẹo.
Khuôn mặt anh tuấn phóng tới tầm mắt từ lúc nào đứng ở trước mặt của cô, quả nhiên là anh?
Sau đó, tất cả các tế bào thần kinh hai ngày hai đêm căng ra của Trần Sa Sa hoàn toàn sụp đổ xuống.
Mắt tối sầm lại, ngất xỉu trong lồng n.g.ự.c của Đường Thần…
Khi Trần Sa Sa tỉnh lại đã là hơn ba giờ sáng, sau khi tỉnh lại Trần Sa Sa bỗng dưng mở mắt ra, trước mặt rất nhiều người, trên mặt của mỗi người đều hiện lên một chữ to tướng "Gấp"!
Trần Sa Sa khóe miệng khô nứt nói: "Xem ra tôi đối với các người mà nói vẫn là có chút tác dụng!"