Nửa tiếng sau, nhiệt độ cơ thể Trần Sa Sa đã hạ xuống, theo lời dặn của bác sĩ, đã cho Trần Sa Sa uống thuốc tiêu viêm, m.ô.n.g cũng không đau nữa, nhưng cô không ngờ rằng, tên biến thái nào đó lại vén chăn lên nằm xuống, mở to mắt nhìn Trần Sa Sa.
“Anh, sao anh lại ngủ ở đây?”
Đường Thần nhìn Trần Sa Sa khinh khỉnh, quay lưng về phía cô, tạch một cái châm điếu thuốc, dựa vào màn giường, mở ipad ra, nhẹ nhàng nói: “Đây vốn dĩ là phòng riêng của tôi, em còn dám nói tôi ở đây làm gì.”
Ai đó nói ra câu đó xong rồi bắt đầu làm việc.
Đêm đó, gió rít cả đêm, mưa cả đêm, hai người mỗi người chiếm một bên giường, chăn không đủ cả hai cùng đắp, Đường Thần mở tủ lấy một cái thảm lông khác ra đắp vào, còn Trần Sa Sa thì độc chiếm chăn.
Hôm sau, hai người lề mề đến chiều mới đi, cả ngày hai người hầu như không nói gì.
Trần Sa Sa vì chuyện tối qua nhìn thấy cái không nên thấy, ngại nói ra, cũng không dám nói linh tinh, còn Đường Thần thì giận vì cô mắng anh không phải là đàn ông nên không thèm động đến cô.
Mấy ngày tiếp theo giai đoạn then chốt để tiến tới tuần lễ thời trang rồi, bất kể là ông chủ hay nhân viên đều bận tối mặt, mà ai cũng đang gấp rút hoàn thành theo trình tự những công việc cuối cùng.
Ngay cả Lôi Nặc Tây cũng ở luôn lại Hải Thành, hàng ngày đúng giờ đến Trình Thị đi làm, sát cánh tác chiến cùng đồ đệ Trần Sa Sa.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5061-ban-gai-cua-em-trai-toi.html.]
Hôm đó cuối cùng cũng đến ngày Trần Sa Sa thở phào nhẹ nhõm, tất cả trang phục đều đạt chuẩn được thông qua, bây giờ chỉ còn công việc tuyên truyền của bộ phận quảng cáo và bố trí sàn catwalk nữa thôi, tuần lễ thời trang lần này không cần đến Pháp, ban giám khảo ở đó và các đối tác châu Âu dự định đến Hải Thành kiểm tra khảo sát thực tế, và tổ chức một “Paris - Hải Thành fashion show” đặc biệt ở Hải Thành.
Đơn vị tổ chức chính của sự kiện lần này đương nhiên là công ty “Tường Vy Trắng”, đồng tổ chức với tập đoàn Thịnh Đường, với sự hỗ trợ hết mình của Trình Thị.
Những màn trình diễn trang phục của mấy ngày tới không liên quan gì đến Trần Sa Sa nữa, người mẫu, sân khấu, địa điểm đều không phải việc mà Trần Sa Sa cần bận tâm, vì vậy, cô chỉ cần hỗ trợ bộ phận tuyên truyền quảng cáo, sau đó chỉ cần theo dõi trình độ tiến triển của người mẫu là được.
Triệu Tử Khanh sau khi nghe được cơ hội ngàn năm có một, đã hẹn Trần Sa Sa cùng ăn cơm, mục đích chính xác là, cô ấy muốn trà trộn cùng Trần Sa Sa vào show diễn thời trang hôm đó để chụp vài bức ảnh, vì địa điểm tổ chức của show diễn này là ở khách sạn suối nước nóng nổi tiếng nhất Hải Thành, khách sạn suối nước nóng quốc tế “Aegean Sea”.
Theo địa điểm đã hẹn, Trần Sa Sa tan làm đúng giờ bắt taxi đi đến chỗ hẹn với Triệu Tử Khanh.
Trần Sa Sa bây giờ đừng nói Hải Thành, cả thế giới cũng chỉ có mấy người An Noãn Noãn, Văn Tinh Tinh, Triệu Tử Khanh làm bạn, cô coi họ như người thân, đối xử với họ như những người quan trọng nhất.
Còn An Noãn Noãn và Văn Tinh Tinh đều là phụ nữ đã có chồng có con có sự nghiệp rồi, không có nhiều thời gian gặp mặt với hai người họ, cũng chỉ có Trần Sa Sa và Triệu Tử Khanh là hai cẩu FA, thỉnh thoảng trò chuyện wechat với nhau, cũng rất ít khi gặp mặt nhau cùng ngồi ăn, uống cafe, chỉ vì một từ thôi đó là bận, hai từ thì cũng là rất bận.
“Corner love” là quán cafe được trang trí với phong cách bình dị, mỗi bàn đều được ngăn cách bởi cây ngô đồng và cây chuối, lớp lá dày kín gió, lá chuối cũng là tấm bình phong có tác dụng cách âm rất tốt, như vậy giống như tấm chắn cách âm, bảo vệ sự riêng tư của khách hàng.
Mê Truyện Dịch