Trên thực tế, Đường Thần đã bật điều hòa trong phòng, nhưng nhiệt độ trong nhà quá thấp, điều này khiến điều hòa trong một lúc chưa thể hoạt động được.
Đường Thần giật giật khóe miệng: "Già mồm cãi lão sẽ không tốt đâu, Trần Sa Sa em nói xem, chúng ta đều đã ngủ chung một giường, em thay bộ quần áo thôi giả vờ cái gì chứ?"
Trần Sa Sa muốn khóc, cô run rẩy kịch liệt, hắt hơi một cái, Đường Thần cũng ngậm miệng lại, quay người: “Cho em năm phút.” Rồi đi vào phòng tắm.
Khi Đường Thần bước ra lần nữa, Trần Sa Sa đã nằm trên giường trong chiếc váy ngủ, quần áo cô cởi ra đều ướt sũng ném trên mặt đất, toàn thân cô thật sự không có chỗ nào là tốt cả.
Khi Đường Thần vươn bàn tay to ra, Trần Sa Sa rụt cổ lại.
"Thử rụt cổ lại nữa xem?"
Trần Sa Sa phải đưa đầu ra bên ngoài chăn bông, lòng bàn tay to của Đường Thần chạm trên trán Trần Sa Sa, lòng bàn tay thô ráp khiến cô rất thoải mái.
Đường Thần khẽ cau mày, có lẽ là bị sốt.
Bà chủ gõ cửa đi vào, bưng một tô canh gừng nóng hổi, vừa thấy tình hình: "A, cô gái nhỏ này xảy ra chuyện gì vậy?"
Đường Thần bưng bát canh gừng từ bà chủ: "Dì Hàn, dì mau gọi cho phòng khám giúp tôi, người phụ nữ đáng c.h.ế.t này chắc là bị sốt rồi."
Trần Sa Sa nhắm mắt không nói, mấu chốt là cô chỉ có thể nằm nghiêng vì đau mông, giờ cô đang run lên vì lạnh và đầu vẫn choáng váng.
Vợ chồng chú Hàn hợp tác với chủ một phòng khám gần đó, những khách đến ăn cơm nghỉ lại nếu bị sốt hay cảm lạnh, chỉ cần gọi một cuộc điện thoại sẽ có người tới.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5052-boi-thuoc.html.]
Vào thời điểm chủ phòng khám lái xe máy điện đến, Trần Sa Sa đã bị sốt tới 38 độ.
Đầu tiên cho Trần Sa Sa uống một loại thuốc hạ sốt và sau đó là một loại thuốc chống viêm.
Nhưng người phụ nữ kia rất muốn khóc vì m.ô.n.g cô đau, dì Hàn lấy một chiếc khăn nóng, Trần Sa Sa cũng không dám không biết xấu hổ để cho dì ấy làm, tự mình lấy khăn chườm.
Đường Thần yêu cầu bác sĩ bôi một ít thuốc mỡ vào m.ô.n.g cho cô, bác sĩ là một người đàn ông, nói rằng tốt nhất là nên kiểm tra xem có bị ngã gãy xương hay không, thì người đàn ông nào đó với giọng điệu không hài lòng: "Trên m.ô.n.g làm gì có chỗ nào có xương chứ? Mở ra bôi chút thuốc mỡ giảm sưng và giảm đau là được rồi."
Bác sĩ không dám chậm trễ nên đã kê đơn thuốc mỡ, nhưng Trần Sa Sa quấn chăn bông lên người không cho người khác bôi, cô muốn c.h.ế.t mất a!
Toàn đâu với đâu, Trần Sa Sa lúc này chỉ muốn cắn c.h.ế.t Đường Thần.
Đường Thần sắc mặt trở nên đen rồi, không thể làm gì khác hơn, ông chủ cùng bà chủ đưa bác sĩ rời khỏi phòng.
Đường Thần vén chăn bông của Trần Sa Sa, thô bạo kéo chiếc váy ngủ trên người cô lên, cả người sững sờ, chẳng trách cô không để dì Hàn đắp khăn cho mình, gia hỏa này không mặc nội y sao?
Đường Thần hừ lạnh một tiếng, ánh mắt rời đi từ thân ảnh toát ra hương thơm tự nhiên, vỗ vỗ bàn tay trắng nõn đang duỗi ra đẩy đẩy anh, quở trách nói: "Đừng nhúc nhích."
Ngón tay Đường Thần quết một miếng lớn thuốc mỡ màu xanh lá cây trong suốt, bôi lên vết sưng tím, nhẹ nhàng xoa xoa: "Mạnh tay sao?"
Trần Sa Sa muốn c.h.ế.t rồi, thân thể khẽ run lên, lắc đầu: "Không, không sao, vẫn ổn~"
Mê Truyện Dịch
Trần Sa Sa vùi mặt vào chiếc gối mềm mại, lúc này nghĩ lại cô khá sợ hãi, nếu vừa rồi Đường Thần tên cuồng biến thái kia không đỡ lấy đầu cô thì phỏng chừng giờ phút này cô bị chấn động não đi!