Chắc chắn có người? Sau lưng Tân Miêu nhất định có cao nhân?
Không được.
Diệp Hân Đồng một mình đi tới đi lui, đi qua đi lại trong phòng, suy xét các biện pháp ứng phó kế tiếp, hiện tại hễ có một người biết, vậy chắc chắn sẽ có người thứ hai biết được.
Tạm thời cô ta không phải lo lắng nhiều về chuyện phẫu thuật thẩm mỹ gì đó, nhưng mà, chuyện ngộ độc trong khách sạn tuyệt đối không thể chần chừ.
Không không không, đầu tiên phải đào ra cao nhân sau lưng Tân Miêu mới đúng!
Mê Truyện Dịch
Tân Miêu đúng không?
Một con ả ngu ngốc đần độn, muốn xử trí thì dễ như trở bàn tay, dám uy h.i.ế.p Diệp Hân Đồng cô ta ư? Kiếp sau cũng không sở hữu được năng lực như cô ta đâu!
Mục tiêu của cô ta là Đường Thần và tập đoàn Thịnh Đường của anh ta, An Noãn Noãn cùng với hai đứa con trai của cô và chồng cô Cố Bắc Thần, nhưng bây giờ thêm một Trần Sa Sa, đây cũng là một người trong kế hoạch của cô ta, nhưng hiện tại là phần nào của kế hoạch xảy ra vấn đề chứ? Ấy vậy mà, chỗ sơ hở kia đã rơi vào tay Tân Miêu, điều này thực sự rất đáng sợ!
Diệp Hân Đồng cứ ở lại trong phòng trà cho đến khi đèn neon sáng khắp đường phố cũng chưa rời đi.
Trước khung cửa sổ sát đất to lớn, cô ta vạch rõ kế hoạch và suy nghĩ của mình, sau khi trò chuyện với người bạn bên kia bằng số riêng, cô ta mím chặt môi, ngồi xuống đất hướng mặt về phía cửa sổ.
Chuyện xảy ra ba năm trước hiện ra trước mắt cô ta, cô ta có uất ức, có hối hận, nhưng bất kể là điều gì cũng không thể ngăn cô ta trả thù.
Cố Bắc Thần, An Noãn Noãn, Đường Thần, ai cũng không thể sống thoải mái, còn vật hi sinh Trần Sa Sa trước mắt này ư, hừ!
Xin lỗi nhé cô bé, tôi cũng không muốn làm hại cô, nhưng cô ngáng đường của tôi.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5022-co-la-vat-hi-sinh-tren-con-duong-tra-thu-cua-co-ta.html.]
Ba năm trước xảy ra nhiều chuyện như thế, ấy vậy mà lúc Đường Thần đuổi cô ta ra khỏi nhà họ Đường một câu cảm ơn cũng không có, khi ấy nếu như không phải ông nội và ba cô ta quyền cao chức trọng giúp đỡ anh ta, hai người anh trai của anh ta sẽ bỏ qua cho anh ta sao?
Thôi được!
Cùng lúc đó, Đường Thần đang dùng bữa với Trần Sa Sa trong một quán ăn riêng tư.
Tổng giám đốc Đường kiêu ngạo đợi Trần Sa Sa làm thêm giờ xong mới dẫn cô đến đây, gần đây hai người cứ xích mích nên chưa đi ăn riêng với nhau, người nào đó hôm nay động kinh phá lệ một lần.
Quán ăn riêng tư yên tĩnh hầu như không có người, không, ngoại trừ hai người họ thì chỉ còn ông chủ và nhân viên phục vụ, vậy nên trông rất yên tĩnh.
Từ lúc bước vào cửa và ăn cơm trên bàn, hai người cũng vẫn duy trì sự im lặng. Đường Thần vẫn khẽ thở dài trong lòng, yết hầu di chuyển: "Khi đó chẳng qua tôi tin chỉ có khả năng của em mới có thể làm được dự án này."
Nói rồi, Đường Thần giơ tay xoa đỉnh đầu của Trần Sa Sa: "Bảo em đi ăn với tôi khiến em ấm ức như thế à?”
Thấy Trần Sa Sa lại cứ ngơ ngác nhìn nhìn không đáp lại, Đường Thần hơi cong môi: "Em còn nhìn tôi bao lâu nữa mới đủ? Hay dạo này em cũng rất nhớ tôi?"
Bấy giờ Trần Sa Sa mới hồi thần lại, hôm nay Đường Thần lại bị mất trí hay gì vậy? Quái lạ thế?
Trần Sa Sa gần đây phát hiện mọi người trong công ty đều rất quái gở, tính ra hình như cũng không phải tất cả mọi người đều kỳ cục, mà là cô, Tân Miêu và người phụ nữ kỳ lạ khiến cô hơi lo sợ bất an kia, nhưng cô lại không biết nên nói với ai.
Trần Sa Sa thực sự không có nhiều bạn bè, lần này sau khi trở về Hải Thành mới thường xuyên gặp An Noãn Noãn bọn họ, vậy nên, An Noãn Noãn, Văn Tinh Tinh và còn nhà văn kiêm nhiếp ảnh gia Triệu Tử Khanh đều được coi là bạn của cô, thế nhưng chuyện với Tân Miêu hình như không tiện nói với họ nhỉ!
Vậy có nên nói với Đường Thần không đây?