Lúc này, Trần Sa Sa hoàn toàn không hiểu được ý của Đường Thần, cô đang nhíu mày vắt óc suy nghĩ ý nghĩa trong lời nói của Đường Thần vừa rồi!
Bỗng nhiên, Trần Sa Sa nghe thấy Đường Thần gõ mấy cái lên mặt bàn trước mặt cô: "Trần Sa Sa..." Nghiến răng nghiến lợi khẽ gầm tên cô.
Trần Sa Sa bất chợt ngẩng đầu lườm Đường Thần, rồi lại cảm thấy không ổn, vội vàng đổi thành vẻ mặt bình tĩnh nhìn sang Đường Thần: "Tổng giám đốc Đường, có chuyện gì thế?"
Đường Thần không còn nhìn cô nữa, mà nhìn sang vị trí của Trình Thiên Vũ và Cao Hi Mạn: "Việc thiết kế và lên kế hoạch cho dự án này sẽ do Trần Sa Sa phụ trách, trước tiên là phải đợi sau khi cô ấy hoàn thành dự án tuần lễ thời trang mới tham gia vào nhóm dự án này, vậy nên, tôi đề nghị sắp xếp cho cô ấy hai trợ lý để giúp đỡ công việc của cô ấy."
Trần Sa Sa nằm phịch xuống bàn ăn giả chết.
Tân Miêu khinh thường lườm nguýt nhìn đỉnh đầu của Trần Sa Sa, lẩm bẩm nói: "Đúng là tiện nhân, rõ ràng vui vẻ muốn c.h.ế.t mà còn giả bộ mất tinh thần, đủ rồi đấy."
Lưu Minh liếc Tân Miêu: "Đừng nói những lời vớ vẩn không liên quan đến công việc ở đây, chẳng có trí nhớ gì cả."
Tiệc tàn, mọi người vui vẻ trò chuyện rời khỏi phòng ăn.
Trần Sa Sa cong ngón tay rồi nắm lại, ngẩng đầu lên, khóe miệng kéo một đường cong: "Tổng giám đốc Đường, tôi không có bản lĩnh lớn như vậy, tôi chỉ biết thiết kế quần áo, chuyện gì đó của anh tôi không làm được."
Mê Truyện Dịch
Sau khi nói xong một câu như vậy, Trần Sa Sa đứng dậy rời đi, hiện giờ cô chỉ càng muốn mau chóng kết thúc dự án này, cô sẽ có thể rời khỏi Hải Thành về thành phố A, nhưng Đường Thần thì hay rồi, đây là cái kế hoạch quỷ quái gì chứ, kéo cô vào thú vị lắm ư?
"Tôi có cho em đi à?" Phía sau là tiếng nói trầm và nhẫn nhịn của Đường Thần.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-5011-tinh-canh-cay-mat.html.]
Trần Sa Sa cứng đờ, hít một hơi, cô chậm rãi xoay người lại nhìn thẳng vào mắt Đường Thần: "Tổng giám đốc Đường, tôi là nhân viên của "Lam Sắc Diên Vĩ", tôi có quyền từ chối tiếp nhận công việc mà anh sắp xếp được chứ!"
Đường Thần chậm rãi đứng thẳng người, có lẽ là do ngược sáng nên nhìn từ góc độ của Trần Sa Sa, toàn bộ nét mặt của anh đều bị vặn vẹo.
Trần Sa Sa không khỏi liếc nhìn sang chỗ của Trình Thiên Vũ và Cao Hi Mạn, đúng lúc hai người họ đang nói chuyện, sau khi nghe tiếng cũng ngẩng đầu nhìn sang, nhưng cũng chỉ nhìn thoáng qua thôi rồi cúi đầu tiếp tục nói gì đó.
Lúc này, phòng ăn to như thế đã được dọn hết cơm thừa canh cặn, mọi thứ đều trở nên yên lặng và thoải mái, cũng chỉ còn lại bốn người bọn họ, Trình Thiên Vũ và Cao Hi Mạn, Đường Thần và Trần Sa Sa.
Hai người đối diện hồi lâu, Đường Thần mới nhíu mày lấy ra một cái USB đặt trước mặt Trần Sa Sa: "Trong đây là tư liệu bao gồm trang viên tổ chức hôn lễ, quay phim và chụp ảnh tốt nhất hàng đầu thế giới, dành ra chút thời gian coi thử đi, khi trao đổi về trang phục với Kiều Ân có thể hỏi ý kiến của anh ta, rồi sau bảo Tổng giám đốc Trình sắp xếp thời gian dẫn em đến nơi xem, phát huy khả năng sáng tạo của em."
Đây là quyết định do Đường Thần đã đưa ra, mà không bàn bạc hay là trưng cầu ý nguyện gì với cô.
Trần Sa Sa bực tức trừng mắt nhìn Đường Thần: "Tôi chỉ muốn biết, mục đích thực sự của Tổng giám đốc Đường?"
Lần này Đường Thần đã hoàn toàn bị Trần Sa Sa làm cho tức giận, anh nheo mắt lại, một chân đạp ghế ra rồi tiến sát về phía Trần Sa Sa.
Đôi mắt Trần Sa Sa bỗng mở to vì sợ hãi, đứng dậy lùi ra đằng sau, gần như la lên: "Rốt cuộc anh muốn thế nào, a... Ư~ a ưm!"
Cả hai gây ra tiếng động lớn như vậy, khiến Trình Thiên Vũ và Cao Hi Mạn kinh ngạc dừng lại công chuyện đang nói, nhìn sang hai người bọn họ.