Một căn biệt thự nhỏ ba tầng nằm trên sườn đồi của khu biệt thự số 1 bên bờ biển Hoàng Kim, vị trí rất tốt, Đường Thần là người rất biết hưởng thụ, tuy căn nhà của anh nhỏ nhưng lại chiếm vị trí đẹp nhất trong khu toàn bộ khu biệt thự từ vị trí đến sân cũng khá rộng!
Có vẻ như ngôi biệt thự không chiếm nhiều diện tích, nhưng cũng có đủ mọi thứ, cần gì có đó, có để một vài không gian trống để trồng rau và thực phẩm.
Đường Thần đưa Trần Sa Sa cho một người phụ nữ đang đón họ trong phòng: "Dì Ngô, cô ấy là Trần Sa Sa, tôi giao người cho dì sắp xếp, và còn......" Ánh mắt anh rơi vào Trần Sa Sa: "Cô cần gì cứ nói với dì Ngô là được, dì ấy có tiếng nói ở đây."
Dì Ngô mỉm cười và nhìn Trần Sa Sa một lúc lâu trước khi đưa cô lên tầng ba.
Đường Thần cứ như vậy ném Trần Sa Sa cho dì Ngô rồi đến phòng tập thể dục để xả hơi cho đến giờ ăn tối không gặp ai, dì Ngô trực tiếp gọi Trần Sa Sa đi ăn tối.
Trần Sa Sa thực ra không đói, cô đã ăn một chút đồ ăn nhẹ và trái cây vào buổi chiều, nhưng dì Ngô vẫn phải để cô ăn chút gì đó, kẻo bụng cô không ổn.
Trần Sa Sa là một người trung thực, cô nghĩ rằng Đường Thần có thể không ăn ở đây! Nên một mình cô bắt đầu ăn trước.
Đồ ăn do dì Ngô làm rất ngon, về cơ bản đều là món ăn gia đình, nên Trần Sa Sa gần như ăn hết không còn gì.
Người phụ nữ nào đó sờ bụng và nói với dì: "Dì ơi, hình như con ăn nhiều rồi, con đi dạo trong sân được không?"
Dì Ngô đối với Trần Sa Sa này cũng thật sự yêu thích, cười nói: "Đương nhiên là có thể, cô chưa từng tới đây đúng không! Phong cảnh buổi tối rất đẹp, có thể đi lại quanh đây, nhưng cô nên cầm điện thoại theo, nghe nghe tam thiếu nói cô có chút mơ hồ....” Người lương thiện lại gặp được toàn người lương thiện, dì Ngô nhận ra mình nói bậy liền vội vàng dừng lại, lời nói chưa xong liền nuốt vào bụng.
Trần Sa Sa không bận tâm, cô mỉm cười với dì, mặc áo khoác và đi ra ngoài.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4851-thi-ra-hanh-phuc-chinh-la-nhu-nay.html.]
Bờ biển Hoàng Kim lúc 7 giờ tối đẹp như tranh vẽ!
Trần Sa Sa cất điện thoại di động vào túi áo gió, đi dạo quanh đường bờ biển Hoàng Kim, lúc này có rất nhiều người, trên đảo nhỏ cách đó không xa có đồ nướng bốc lên nghi ngút khói, mùi hương theo gió bay tới!
Cô cầm điện thoại trong tay rất chặt, nhưng cuộc gọi Trình Thiên Vũ cuối cùng vẫn gọi không đến.
Về công về tư, Trình Thiên Vũ và Đường Thần đều là sếp của cô, mấu chốt là nhà đầu tư lớn nhất trong dự án này là Đường Thần, nên ai có tiền thì có tiếng nói, có thể nói là Đường Thần để cô thiết kế và may trang phục cho tuần lễ thời trang Paris ở đây, đây cũng không tính là chuyện cá nhân nhỉ!
Vì vậy, nói cách khác, trong lúc dưỡng thương tại đường bờ biển Hoàng Kim, cô chỉ là mượn chỗ của Đường Thần để thiết kế quần áo, có vài ông chủ đã biết chuyện đó!
Theo lời của Đường Thần, không gian yên tĩnh và môi trường tốt là rất thích hợp để cô tịnh dưỡng thân thể, đồng thời có lợi cho việc tạo cảm hứng và thiết kế ra những bộ trang phục đẹp hơn.
Nghĩ thế này thì mọi chuyện cũng có lý, về phía Trình Thiên Vũ, nếu cô gọi đến giải thích cho Trình Thiên Vũ lý do của mình ở đây, thì chắc chắn Trình Thiên Vũ sẽ suy nghĩ nhiều, khi đó sự việc sẽ trở nên phức tạp và gượng gạo hơn.
"Phù ~"
Trần Sa Sa thở dài một lúc, nếu đã tới cứ an tâm ở lại thôi!
Lúc này cô không nên nghĩ đến chuyện của người khác nữa. Về vụ đầu độc ở khách sạn, cô cũng không biết rõ lắm. Đợi có người nói điều tra ra gì đó rồi nói tiếp, ít ra thì hiện tại cô cũng không có manh mối gì trong chuyện này.
Mê Truyện Dịch