Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 482:2 Nụ hôn đùa giỡn

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:08:49
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Đường Thần liếc mắt, nhìn Trình Thiên Vũ, trong lòng khinh thường người nào đó nhát gan, ôm một người phụ nữ thôi mà vẫn cần phải trưng cầu ý kiến đối phương, cũng chỉ có Trình Thiên Vũ mới như vậy.

“Thu dọn xong hết rồi sao?” Đường Thần nhìn Trần Sa Sa hỏi.

"Ừ! Sao anh lại tới đây?" Trần Sa Sa mỗi lần ở cùng Trình Thiên Vũ, tuy rằng không có hành vi vượt rào, nhưng chỉ cần bị Đường Thần bắt gặp cô và Trình Thiên Vũ ở bên nhau, trong lòng Trần Sa Sa sẽ căng thẳng, kiểu căng thẳng này đến cả cô cũng thấy phiền phức.

Ngoài việc nợ anh mấy chục vạn tiền viện phí, anh lại không phải là gì của cô, quan trọng là cô trả lại tiền cho anh, chính anh cũng không cần nhất định muốn Trần Sa Sa cô làm nhà thiết kế quần áo cho công ty để kiếm tiền trả nợ, cũng không thể trách Trần Sa Sa cô đúng không!

Nhưng đáy lòng cô vẫn rất hồi hộp, không có cách nào!

Cửa thang máy lại mở ra, Trình Thiên Vũ xách một cái túi lớn, dùng bàn tay to giữ khung cửa thang máy, nhìn Trần Sa Sa: "Vào đi!"

Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, toàn thân Trần Sa Sa liền nhẹ bỗng, cô đã bị Đường Thần chặn đường khom lưng cúi người bế lên kiểu công chúa, bước một bước lớn đi vào thang máy.

Động tác này của Đường Thần, không chỉ làm cho Trình Thiên Vũ choáng váng, mà ngay cả người có đôi mắt to đang trong vòng tay anh là Trần Sa Sa trợn tròn mắt như muốn rớt xuống, nhưng điều kỳ lạ là cú sốc bất ngờ xảy ra, Trần Sa Sa không giống các cô gái khác, hét lên một tiếng “A….” khoa trương.

Đường Thần mặt không biểu tình gì, bình tĩnh nhìn Trình Thiên Vũ đang sững sờ đứng chặn ở cửa thang máy: "Trình tổng không xuống sao? Vậy thì lùi lại sau một bước đi."

Trần Sa Sa lúc này mới hoàn hồn, lông mày của cô cau lại, mặt đỏ bừng đến tận mang tai: "Cái đó, Đường tổng, anh thả tôi xuống đi, tôi có thể tự…..."

"Bác sĩ cũng nói rằng cô không thể đứng lâu, suy cho cùng vấn đề ở chân cô, tôi cũng có trách nhiệm."

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4822-nu-hon-dua-gion.html.]

Quả thật, Trình Thiên Vũ như nhìn thấy ma lùi lại một bước, cửa thang máy từ từ đóng lại, ba người cứ thế tách ra người bên trong, người bên ngoài thang máy.

Đường Thần nhìn bảng điều khiển của thang máy, con ngươi buông xuống trừng mắt nhìn cái đầu trong vòng tay mình: "Trần Sa Sa, cô căng cứng như vậy chẳng những khiến bản thân không thoải mái, mà tôi cũng mệt chết, hiểu không?"

Hai tay Trần Sa Sa buông thõng ở hai bên hông, đương nhiên rõ ràng không thể nào thoải mái được, thật ra, người phụ nữ này nhẹ giống như không ăn gì mấy năm nay vậy, ôm trong tay mà không có cảm giác gì, chỉ là cô ấy lo lắng cùng anh tiếp xúc quá gần mà cố ý thõng tay co cứng người lại, Đường Thần cảm thấy khó chịu.

Trần Sa Sa nhẹ giọng nói: "Vậy, vậy anh thả tôi xuống đi!"

Đường Thần lung lay người phụ nữ nhẹ nhàng trong tay anh vài cái, giọng điệu ra lệnh: "Tay không ôm lên, tôi sẽ đem cô ném xuống mặt đất."

Mê Truyện Dịch

Trần Sa Sa từ đầu đến cuối đều không ngẩng đầu lên, nhưng trong đáy lòng thầm nói, tên thần kinh, cô vẫn chậm rãi giơ tay lên, ôm eo Đường Thần một cách trống rỗng, nhưng đầu cô vẫn ngửa ra sau, tránh phải úp mặt vào lồng n.g.ự.c đang phập phồng của người đàn ông nào đó, như thế sẽ ngại ngùng biết bao nhiêu!

Nhìn thấy người phụ nữ này không được tự nhiên như vậy, trong lòng Đường Thần buồn chán bắt đầu này sinh một trò đùa dai, hù doạ cô, quen biết cô nhiều năm như vậy, cũng chỉ nhìn thấy bộ mặt ngốc nghếch và thận trọng của cô, vẫn chưa từng thấy dáng vẻ con thỏ nhỏ bị trêu chọc, ừm đến hôn một cái, cũng không uổng khi còn trẻ ngang ngược đánh cược đúng không?

Bây giờ Trần Sa Sa mặc dù không được tính là một nhà thiết kế đại tài nổi tiếng thế giới, nhưng mà cũng là một nhà thiết kế đã đạt được những thành quả nhất định nhờ sự nỗ lực của bản thân, nhưng trong phương diện đối nhân xử thế cô vẫn rất cẩn trọng, cho dù khiêm tốn như vậy vẫn toả sáng, không phô trương, nhưng dù như vậy, không phải cô vẫn bị người khác âm thầm hãm hại sao!

Quả thật là một chữ ngốc! Đầu óc không được mở mang, ông trời cũng không giúp được cô.

Đột nhiên, Trần Sa Sa cảm thấy môi bị tập kích một trận lạnh lẽo ập đến, cô đột ngột mở mắt ra, vậy mà trong đồng tử của cô lại phóng đại khuôn mặt tuấn tú của Đường Thần, điều quan trọng là anh đùa dai lấp kín môi của Trần Sa Sa, nhưng khóe môi của anh còn chứa một nụ cười như có như không!

"Ưm ~" Trần Sa Sa trừng mắt đẩy Đường Thần ra muốn nói gì đó, mà bị Đường Thần gia tăng thêm nụ hôn như chuồn chuồn lướt nước kia, chặn lời nói bên miệng của Trần Sa Sa khiến lời muốn nói biến thành một chữ ‘ưm’ khiến người khác phải suy nghĩ vẩn vơ!

Loading...