Cố Bắc Thần vừa tháo thạch cao xong thì liền nhìn được lệnh trở lại quân đội trong một tuần, khoảng thời gian này An Noãn Noãn buồn bực do chuyện của ông nội và bà nội, Cố Bối Bối luôn luôn đến thăm Cố Bắc Thần, chỉ có mẹ chồng thì chưa từng tới.
Hôm nay, An Noãn Noãn đang đứng ở ban công lên mạng, đột nhiên Cố Bắc Thần mặc một thân trang phục quân nhân xuống lầu.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn đang tập trung tinh thần học tập đột nhiên nghe thấy tiếng bước chân liền quay đầu lại, ánh mắt ngạc nhiên, bộ quân phục này mặc trên người của Cố Bắc Thần thật xứng với bốn chữ "số đo phù hợp".
An Noãn Noãn ôm máy tính ngửa đầu nhìn Cố Bắc Thần, trách không được lúc trước có người từng nói: "Đàn ông khi mặc quân phục là đẹp trai nhất." Quả nhiên là đúng.
"Ừm." Cố Bắc Thần ừm một tiếng, An Noãn Noãn lúc này mới chớp chớp mắt, "Anh mặc quân phục đẹp trai quá!" Đây là lời nói thật lòng, quả thật rất đẹp trai.
Cố Bắc Thần hơi nhướng mày: "Chẳng lẽ anh mặc quần áo bình thường rất khó coi sao?"
An Noãn Noãn cười ha ha: "Không có, ngài mặc cái gì cũng đều rất đẹp trai."
Cố Bắc Thần đưa tay xoa nhẹ tóc cô: "Đi, dẫn em đi mua vài bộ quần áo đẹp, xong rồi thì về thăm bà ngoại, xế chiều ngày mai anh phải trở về quân đội."
An Noãn Noãn nhìn quần áo của chính mình: "Đồ của em như vậy là được rồi."
Cố Bắc Thần không vui: "Kết hôn rồi, trở thành Cố phu nhân rồi, những quần áo kia của em không phải là không tốt, nhưng lại quá chuyên nghiệp hoặc là quá trẻ con, đúng không?"
An Noãn Noãn: "..." Hết đường chối cãi, quần áo của cô thật sự giống như Cố Bắc Thần nói.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-482-oan-gia-ngo-hep.html.]
Trung tâm mua sắm sang trọng ở Hải Thành, Cố Bắc Thần quyết định lấy mấy bộ quần áo mà An Noãn Noãn mặc thử lần đầu tiên, trong đó xem trọng nhất chính là một chiếc váy liền Chanel.
An Noãn Noãn đưa mắt ra hiệu nói quá đắt, nhưng Cố Bắc Thần lại thản nhiên nói, "Em thích là tốt rồi, anh không sợ đắt."
An Noãn Noãn nhíu mày, thấp giọng nói: "không phải người ta nói người làm lính đều rất nghèo sao, anh, sao anh lại mua đồ mắc như vậy? Anh ở đâu mà có nhiều tiền như vậy?"
Cố Bắc Thần đổ mồ hôi, xoa đầu An Noãn Noãn: "Đi, trước tiên đi thay bộ đồ này trước, còn về chuyện anh làm sao có tiền để mua đồ đắt cho em thì để sau hẵng nói." Nói xong, anh liền nhét An Noãn Noãn vào phòng thay quần áo.
An Noãn Noãn mặc chiếc váy liền màu tím vào, nhân viên bán hàng trong cửa hàng làm cho cô một kiểu tóc đơn giản, khí chất bên trong lập tức hiện ra rõ ràng. Khi cô đi đến trước mặt của Cố Bắc Thần, thấy nhân viên bán hàng đang nhìn chồng mình chằm chằm, còn ánh mắt của người nào đó thì nhìn An Noãn Noãn.
Cố Bắc Thần vẻ mặt nhàn nhạt, khẽ gật đầu, đưa tay xoa nhẹ đầu của An Noãn Noãn, lúc này An Noãn Noãn cũng phối hợp vô cùng tốt, nhìn anh cười hỏi: "Đẹp không?"
Trong nhà như thế nào là một chuyện, khi ra khỏi cửa thì liền phải giả bộ ân ái, huống chi những người nhân viên bán hàng trước mặt này đều nhìn chồng của cô với ánh mắt muốn nổi bong bóng màu hồng rồi!
Mặc dù trong lòng An Noãn Noãn bị mấy ngọn núi đè nặng, nhưng trên mặt vẫn giữ vẻ bình tĩnh, soi gương mà hỏi Cố Bắc Thần một câu như vậy.
"Ừm, rất đẹp." Cố Bắc Thần đứng ở sau lưng cô nói một câu như vậy, sau đó đi ra quầy thu ngân tính tiền.
Đột nhiên, ngoài cửa có hai vị tiểu thư cao quý và hai vị phu nhân bước vào, bọn họ cười cười nói nói không chú ý đến những khách khác ở trong cửa hàng, hơn nữa những trung tâm thương mại sang trọng như thế này cũng có ít khách lui đến.
Một người phụ nữ mặc áo đen cười nhẹ nói: "Vậy sao? Lục Tĩnh Vũ thật sự đánh cô gái kia vì Hiểu Hiểu nhà chúng ta sao?"