An Noãn Noãn ngẩng đầu lên, người đàn ông mặc quần áo rộng rãi ở nhà, nghiêng người dựa vào lan can, nhưng ánh mắt kia lại phóng túng dán chặt vào người cô.
Cố Bắc Thần để khiến cho bản thân không phải khó chịu, yết hầu chuyển động lên xuống, đi xuống lầu.
An Noãn Noãn lúc này mới có phải ứng, anh là thương binh đó! Liền nhanh chóng chạy đến bên cạnh anh: "Tôi đỡ anh đi xuống!"
Vết thương của Cố Bắc Thần thật sự không lớn, anh xoa xoa đầu An Noãn Noãn: "Không sao đâu, anh còn đang lo lắng bộ đồ này của em đối với anh có chút dụ hoặc."
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn trừng mắt liếc người nào đó, quay người đi, thầm nói: "Vừa thích gọi người ta là cô gái, lại còn thích vuốt tóc người ta, đúng là không có ai như vậy!"
Trên bàn cơm là hai cái bánh mì kẹp thịt nóng hổi và trứng gà vừa chiên, ngoài ra còn có một đĩa đậu xanh trộn rau xanh và hai ly sữa.
Người nào đó cố ý cúi người ngửi thử: "Ừm, nhìn ngon quá!" Thật ra, thứ anh muốn nhất chính là bữa sáng tình yêu!
An Noãn Noãn cong cong khoé môi, cười ra một khuôn miệng hình trái tim, cứ như vậy nói: "Quân trưởng nếm thử xem, xem ăn vừa miệng không."
Cố Bắc Thần ưu nhã nếm thử đồ ăn sáng, gật đầu, sau đó lộ ra một vẻ mặt khoa trương nhìn ánh mắt trông mong của cô vợ nhỏ, nhưng chỉ nhìn mà không nói lời nào.
"Cô hầu gái" nào đó hung hăng nuốt nước miếng, thận trọng hỏi: "Không ăn được sao?" Chẳng lẽ cô lại quên bỏ thêm gia vị gì sao?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-481-oan-gia-ngo-hep.html.]
Người nào đó trịnh trọng gật đầu, giọng nói cũng cực kỳ nghiêm túc: "Ăn ngon, nhưng mà..." Sau đó anh lại nhìn An Noãn Noãn mà không nói gì.
Thật lâu sau mới nhàn nhạt mở miệng: "Nhưng mà không ngon bằng em!"
Ặc! An Noãn Noãn thiếu chút nữa bị sặc nước bọt mà chết.
Thấy cô đỏ mặt thẹn thùng, Cố Bắc Thần mới nghiêm túc nói: "Đều ăn rất ngon, rất hợp khẩu vị của anh, khẩu vị của anh thường rất tốt."
"Xì." An Noãn Noãn thật sự không thể chịu đựng được khi Cố Bắc Thần nghiêm túc lạnh lùng như vậy, tại sao khi ở nhà anh lại không có giới hạn như vậy, chẳng lẽ anh không có một chút gì gọi là xấu hổ sao.
Kế tiếp mấy ngày, An Noãn Noãn ngoại trừ chăm sóc vết thương cho Cố Bắc Thần, thì cô toàn ở nhà như đồ trang trí thường thức, quả nhiên đúng như cô dự liệu, tất cả những tư liệu cô phát ra bên ngoài đều như đá chìm đáy biển, quả nhiên là kết quả của Mục Hiểu Hiểu và Lục Tĩnh Vũ, cô cũng cảm thấy buồn cười thay cho Mục Hiểu Hiểu, người đàn ông của cô ta đối với bạn gái trước "nhớ mãi không quên", muốn dùng công việc để cưỡng ép có được thân thể cô, mà cô ta còn có thể nhiệt tình với thứ cặn bã ấy, An Noãn Noãn nghĩ kiểu gì cũng không thể cảm thấy Mục Hiểu Hiểu như vậy có chỗ nào hợp lý.
Chỗ làm của Lục Đào có thể đi làm mà không gặp trở ngại gì, nhưng An Noãn Noãn cũng không muốn gây phiền phức cho người ta, bất cứ ai trong giới kinh doanh ở Hải Thành, thì làm sao lại không biết Lục Tĩnh Vũ con trai của nhà họ Lục, huống chi lai lịch của Lục Đào mấy ngày nay coi như cô cũng hiểu rõ, thì ra anh ấy chính là ông chủ lớn của tập đoàn Thịnh Đỉnh tiếng tăm lừng lẫy, đoán chừng Lục Đào và Lục Tĩnh Vũ cũng có giao dịch làm ăn, dù sao thì Lục Đào và Lục Tĩnh Vũ đều họ Lục, lỡ như làm ra một chút m.á.u chó, lại làm ảnh hưởng đến quan hệ họ hàng, thì chẳng phải là sẽ làm ảnh hưởng đến công việc sao, cho nên An Noãn Noãn vẫn quyết định không nhờ đến anh ấy.
Dù sao cũng có xuất thân chuyên nghiệp về quảng cáo, vẽ tranh mỹ thuật đều tốt, lại thêm hiểu biết về thêu thùa cũng có thể tự sáng tạo ra đường đi riêng cho mình, cô cũng không thể tiếp tục sống cả đời dưới sự uy h.i.ế.p của Lục Tĩnh Vũ đi!
Càng không thể tự biến bản thân thành kẻ vô tích sự bị người người xem thường, xem thường cô thì không sao, nhưng Cố Bắc Thần người ta là một nhân vật thế nào chứ, cũng không thể để cho Thái Tử Gia mất mặt được!