Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 478:1 Khi nào cô trở nên được yêu thích như thế?!

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:08:28
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Nặc Tây không muốn nói chuyện với Đường Thần, cúi đầu ăn xương sườn được kho tàu trong bát của mình.

Đường Thần liếc nhìn một loạt hoa tươi nằm chễm chệ bên ngoài cửa phòng bệnh, lúc sau lại đặt ánh mắt xuống Trình Thiên Vũ: “Cô ấy đang làm gì? Có thể ăn gì không?”

Trình Thiên Vũ gật đầu: “Đang ăn cháo.”

“Anh mang?” Đường Thần không khỏi nâng cao giọng.

“Có vấn đề gì không? Chẳng lẽ anh còn cho rằng cô ấy sẽ tự nấu cháo?” Trình Thiên Vũ cũng không biết chuyện ra làm sao, sau khi điều tra quá khứ của Đường Thần và Trần Sa Sa, chỉ cần nhìn thấy anh ta liền thấy không vừa mắt, cảm thấy là Đường Thần bắt nạt Trần Sa Sa, mới làm cô không nơi nương tựa phải chịu uất ức còn bị người bắt nạt, mấu chốt là ai đều có thể bắt nạt cô ấy, mà Đường Thần thế nhưng chỉ biết mặc kệ ngồi xem, thật là quá xấu xa.

Đường Thần lại không phải không cảm giác được địch ý của Trình Thiên Vũ đối với anh ta, xua tay: “Không chấp nhặt với anh, tôi vào xem.”

“Anh thật sự không thể đi vào.” Trình Thiên Vũ nhìn sắc mặt kia của Đường Thần, càng thêm bực bội, trực tiếp ngăn cản bước chân của anh ta.

“Anh làm gì vậy?” Đường Thần nhíu mày trừng mắt nhìn Trình Thiên Vũ, tỏ vẻ không thể lý giải hành vi của Trình Thiên Vũ.

Trình Thiên Vũ vô cùng chính nghĩa mở miệng: “Trước hết anh nói với tôi, anh lấy thân phận gì và thái độ nào vào thăm cô ấy?”

Đường Thần nhìn chằm chằm Trình Thiên Vũ thật lâu, cũng âm dương quái khí nói: “Trình Thiên Vũ, anh làm như vậy, tôi sẽ nghi ngờ anh có phải hay không đang yêu người phụ nữ kia.”

“Phụt ~ khụ, khụ……” Một người nào đó đang nghiêm túc nhấm nháp thịt kho tàu thiếu chút nữa bị mỹ thực làm sặc gần chết!

Hai ông chủ lớn trừng mắt nhìn Lôi Nặc Tây, sau lại một lần nữa mắt to mắt nhỏ trừng nhau.

Mê Truyện Dịch

“Mặc kệ chuyện đó đi, anh trước hết nói với tôi, anh đây lấy thân phận gì tới thăm cô ấy?” Trình Thiên Vũ chính là không nhường cho Đường Thần.

Đường Thần híp mắt: “Anh có tật xấu gì đó? Chuyện này xảy ra trên địa bàn của tôi, tôi không nên đến thăm sao? Thêm nữa, hạng mục mà người phụ nữ kia phụ trách là hạng mục hợp tác đồng thời của ba công ty chúng ta.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4781-khi-nao-co-tro-nen-duoc-yeu-thich-nhu-the.html.]

Lôi Nặc Tây nghe được quệt quệt khóe miệng, nói cái gì vậy không biết! Học sinh ngoan ngoãn nhà anh ta là một thiếu nữ xinh đẹp được không!

Đường Thần này cũng thật làm người khó chịu, há mồm ngậm miệng là một câu người phụ nữ này người phụ nữ kia, chẳng lẽ Trần Sa Sa quả thật là người phụ nữ của anh ta hả?

Trình Thiên Vũ nhướng mày: “Tốt lắm, nếu sự việc phát sinh trên địa bạn của Đường tam thiếu đây, như vậy tôi thật ra muốn nghe cho rõ, anh chuẩn bị xử lý người gây họa như thế nào?”

Đường Thần không chút do dự nói: “Chuyện tai họa đầu độc g.i.ế.c người như thế này, đương nhiên là trái phải phải chết, giao cho cảnh sát có điểm quá nhẹ, vậy giao cho tam thiếu tôi xử lý tốt là được.”

Trình Thiên Vũ gật đầu: “Tốt lắm, như vậy, nếu, tôi nói là nếu, nếu là người phụ nữ anh vừa ý thì sao?”

“Lời nói đã nói ra, thân cha thân mẹ tôi đều không buông tha, còn người phụ nữ thiếu gia tôi đây vừa ý, cũng đối xử như vậy, g.i.ế.c chết, toàn bộ đều chết. Giờ tôi có thể đi vào được chưa?”

“Loảng xoảng” Cửa phòng bệnh bị Trần Sa Sa kéo ra từ bên trong, quần áo bệnh nhân dài rộng mặc trên người Trần Sa Sa, quả thực giống như một bộ trang phục dài rộng đè xuống thân thể gầy yếu của Trần Sa Sa.

“Các người ồn ào cái gì……” Trần Sa Sa hiện tại mới ra khỏi ICU chưa được mấy giờ, vốn dĩ đã gầy, hiện tại chính là da bọc xương, sắc mặt tái nhợt, môi trắng bệch, vừa mới ăn xong cháo, môi đều là bộ dáng không có nửa điểm huyết sắc.

Trên khuôn mặt chỉ lớn như đế bát là một đôi mắt rất lớn đang nhấp nháy!

Mấy con người đang đứng ngoài cửa ngây ngẩn cả người, ngay cả Lôi Nặc Tây bận vùi đầu ăn nhiều uống nhiều đều quay đầu nhìn về phía Trần Sa Sa, nhíu mày: “Sao lại xuống giường? Nhanh quay lại nằm xuống.”

Lôi Nặc Tây nói xong, nhìn về hai ông chủ chướng khí mù mịt: “Hai người cũng đủ rồi đấy, không hiểu phòng bệnh cần thiết phải giữ yên tĩnh hay sao?”

Trình Thiên Vũ nhìn về phía Đường Thần: “Đường tam thiếu, người anh đã thấy rồi, hiện tại có thể đi rồi đó, khi nào tra được hung thủ thì lúc đó lại đến. Ngài có thể đi, mời!” Trình Thiên Vũ làm một tư thế mời Đường Thần rời đi.

Vẻ mặt Đường Thần bị lời này của Trình Thiên Vũ làm cho đen lại, đột nhiên, cười lạnh hai tiếng, trào phúng nói: “Trình Thiên Vũ, anh cũng chỉ là ký một chữ lên hợp đồng kia thôi, thật đúng cho rằng anh là anh trai của cô ấy?”

Loading...