"Phụt~ haha ..." Phản ứng của Triệu Tử Khanh về các chuyện bát quái luôn nhanh hơn rất nhiều so với An Noãn Noãn và Văn Tinh Tinh. Cô ấy là người đầu tiên phản ứng với ý tứ của Trần Sa Sa, và bật cười to đến nỗi mà mấy người đẹp bên cạnh và nhân viên khách sạn đều quay sang nhìn bọn họ.
Sau khi An Noãn Noãn phản ứng lại, cô trừng mắt nhìn Triệu Tử Khanh đang hả hê, nắm lấy cánh tay Trần Sa Sa nói: "Có lẽ là chị gái giả thôi! Nếu thật là có người chị như vậy thì nhà chúng tôi trước đây lộn xộn biết bao."
Diệp Hân Đồng trông già hơn rất nhiều. Mặc dù Diệp Hân Đồng thường ăn mặc giản dị nhưng hiếm khi nhìn thấy các nhãn hiệu nổi tiếng trên quần áo của cô ta. Trang sức vàng bạc cũng không có, vì vậy nó có vẻ phù hợp với thân phận của Diệp Hân Đồng, thân phận của một đứa trẻ mồ côi.
Nhưng trên thân thể Diệp Hân Đồng có một điểm, tuy lâu rồi nhưng không thể che giấu được ánh mắt những người phụ nữ hiểu biết.
Có thể thấy rằng, bình thường những sản phẩm chăm sóc da thường ngày và những bữa ăn ở nhà của Diệp Hân Đồng đều vô cùng tinh tế, khiến cho làn da và vóc dáng của cô ta được giữ gìn rất tốt, nếu không quan sát kỹ căn bản sẽ không thể biết được cô ta đang khoảng hơn ba mươi tuổi.
Nhưng vẫn là phụ nữ quan sát phụ nữ chuẩn hơn, không cần biết Diệp Hân Đồng bảo dưỡng tốt như thế nào, khi lần đầu tiên Trần Sa Sa nhìn thấy người phụ nữ giống An Noãn Noãn này, cảm giác đầu tiên của cô ấy là ngạc nhiên giống như những người khác, thứ hai là cảm thấy Diệp Hân Đồng trông rất kỳ quái!
Đối với việc kỳ quái ở đâu, Trần Sa Sa và Diệp Hân Đồng đã tiếp xúc nhiều lần, họ được coi là người quen! Nhưng cô ấy vẫn không thể phân biệt sự kỳ quái của người phụ nữ đó là gì?
Trần Sa Sa cố ý gật đầu: "Không phải chị gái thất lạc nhiều năm của An tổng vậy thì tốt rồi, bằng không thật sự là tôi bị dọa sợ a!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4751-trung-doc.html.]
Mấy người phụ nữ cười nói rồi đi về phòng của họ, nhưng Trần Sa Sa không may mắn và thoải mái nhàn nhã như ba người An Noãn Noãn bọn họ
Thần kinh của Trần Sa Sa đã căng thẳng quá lâu, giờ phút này coi như thở phào nhẹ nhõm, hôm nay cô cũng đã kiệt sức rồi, lúc này chỉ muốn ngủ một giấc, nên nói với mấy người, hẹn gặp lại trong nhà ăn số 3 vào buổi tối và về phòng nghỉ ngơi.
Trần Sa Sa lấy thẻ phòng ra, quẹt vào ổ khóa cửa, đèn xanh bật sáng. Cô vặn nắm cửa, chậm rãi bước vào phòng. Vốn dĩ cô muốn tắm nước nóng và ngủ một giấc thật ngon, nhưng lúc này, cô ấy cảm thấy toàn thân mất hết sức rồi, bụng và dạ dày không ổn. Vừa rồi háo hức tách ra khỏi An Noãn Noãn bọn họ, chỉ vì cô lo lắng rằng tiếng kêu của dạ dày sẽ làm cô xấu hổ nếu để họ nghe thấy, nhưng cô lại không đói chút nào.
Mê Truyện Dịch
Thời điểm Trần Sa Sa đóng cửa, cô ấy cảm thấy buồn nôn, và cảm giác đó đặc biệt rõ ràng, như thể cô ấy đã ăn quá nhiều, nhưng cô ấy đã bận rộn suốt và cô ấy chưa ăn gì!
"Ọe~" Không đợi Trần Sa Sa suy nghĩ xem chuyện gì đã xảy ra với mình, một cảm giác nôn mửa dữ dội ập đến, một thứ như axit nồng nặc và mùi hôi xộc thẳng vào cổ họng cô ấy......
Trần Sa Sa lao vào phòng tắm, nôn mửa trên bồn cầu một lúc mới cảm thấy dễ chịu hơn, sau đó cô từ từ đứng dậy, nhìn vào gương thấy đôi mắt đỏ hoe và khuôn mặt sưng phù rồi, cô nhanh chóng rửa mặt, đi ra leo lên giường để nghỉ ngơi.
Nhưng không đợi cho Trần Sa Sa khép hai mí mắt nặng nề lại, một cơn đau quặn thắt trong bụng đột nhiên ập đến, cô nhanh chóng lăn ra giường đi vào phòng tắm, đây là dấu hiệu của bệnh tiêu chảy sao?
Sau khi nôn mửa và tiêu chảy vài lần, Trần Sa Sa cảm thấy mình sắp chết, vì từ sáng sớm đến bây giờ cô ấy còn chưa ăn gì, đến bữa trưa, cô ấy cũng chỉ ăn cơm hộp tại chỗ lấp bụng. Hiện giờ dạ dày của cô ấy cũng không còn gì để nôn nữa, tất cả những gì nôn ra đều là dịch vàng.