“Hả? Tôi? Tôi cùng Đường tổng?” Trần Sa Sa chỉ vào mình, biểu cảm như không thể tin được, hai mắt cô cũng trừng lớn, trong đầu cũng xuất hiện vô vàn dấu chấm hỏi
Mọi người nhìn sang Lôi Nặc Tây, rồi lại nhìn sang gương mặt đang đen lại của Đường Thần, sau đó cùng ngẫm nghĩ lại ý tứ trong lời nói của Lôi Nặc Tây.
Mê Truyện Dịch
Tân Miêu cũng nheo mắt lại: “Thầy Lôi Nặc Tây, thầy có nói giỡn không vậy! Chỗ này có đến hai người đẹp, một trong số đó còn có khả năng trình diễn catwalk rất tốt, cho dù tùy tiện dắt theo một bạn diễn cũng vẫn có thể ứng phó được. Tôi biết thầy xem trọng học trò của mình, nhưng thầy cũng đừng có lấy mồ hôi xương m.á.u của nhiều người như vậy ra mà nói đùa chứ!”
Tân Miêu còn muốn nói gì nữa, nhưng lại bị ánh mắt của Lôi Nặc Tây dọa cho sợ đến ngậm miệng lại, vừa rụt đầu lại thì vừa lúc Lưu Minh đến.
Hốc mắt Tân Miêu lập tức đỏ lên: “Giám đốc Lưu, anh mau đến đây nghĩ biện pháp giải quyết chuyện này đi!”
Mọi chuyện ở phía hậu trường bây giờ, mọi người phía trước đài đều biết hết, đương nhiên cả Lưu Minh cũng biết.
Lôi Nặc Tây đã tổ chức không dưới mấy chục buổi triển lãm trang phục của riêng mình, đối với việc kiếm người thay thế vào lúc này, anh ta là người có tiếng nói lớn nhất.
“Sao lại thế này? Nhanh chóng sắp xếp người lên sân khấu đi chứ, mấy người còn chần chờ cái gì nữa? Mấy người giám khảo ở ngoài đó đều là người rất bận rộn, bọn họ không có đủ thời gian để chờ mấy người đâu.” Lưu Minh nói với Tân Miêu.
Tân Miêu lại tỏ ra rất tủi thân mà nói: “Tôi cũng gấp lắm chứ, mấy phút trước cánh gà cũng không có loạn thế này, nhưng mà thầy Lôi Nặc Tây nhất quyết đưa học trò của mình là Trần Sa Sa và Tổng giám đốc Đường lên sàn. Đây rõ ràng không phải là đang làm bừa hay sao?”
Lôi Nặc Tây nheo mắt lại, nhướng mày nhìn về phía Tân Miêu: “Vậy quản lí Tân, cô dùng mắt của mình mà xem thử, xem có ai phù hợp để mặc bộ trang phục đó không? Cô sao?.” Lôi Nặc Tây nhìn sang bộ trang phục rồi hỏi Tân Miêu.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4731-tu-minh-nghieng-nguoi-xuong.html.]
Tân Miêu nổi giận, giọng nói có hơi chút lớn tiếng: “Thầy Lôi Nặc Tây, chúng ta đều là người làm công như nhau, thầy dựa vào cái gì mà ở đây chèn ép tôi? Bây giờ chuyện nào ra chuyện đó, tôi biết thầy không vừa mắt tôi, nhưng lời nói của thầy cũng đừng bức ép người khác như vậy chứ!”
Trần Sa Sa nghe thấy vậy liền nhanh chóng bước đến kéo tay áo Lôi Nặc Tây lắc đầu: “Được rồi, bây giờ mọi người ai cũng gấp gáp, anh cũng bớt nói lại đi.”
Tân Miêu nghe thấy Trần Sa Sa nói vậy liền quay sang trừng mắt với cô, giọng nói cũng rất hung hăng: “Hai thầy trò các người cũng biết diễn quá đó……”
“Tân - Miêu…….” Lưu Minh nhịn cơn tức giận lại, anh ta gằn từng tiếng gọi tên cô ta.
Ba ông chủ Trình, Giang, Đường đưa mắt nhìn nhau, cũng không chọn được ai thích hợp, cả Lâm Thiến kia cũng không hợp.
Từ dáng người của Diệp Hân Đồng, gương mặt của cô ta quả thật cũng rất phù hợp để mặc bộ trang phục đó, còn về phải lên sân khấu, rồi đi như thế nào, có vẻ như cô ta cũng không biết nhiều lắm, nhưng bộ trang phục này cần phải được đem lên trình diễn, nếu không mấy người giám khảo kia không thể nào có đánh giá chính xác được!
Thân là ông chủ của Trần Sa Sa, Giang Thiếu Khanh đương nhiên hiểu được quyết định lựa chọn Trần Sa Sa và Đường Thần của Lôi Nặc Tây không phải là nói chơi, anh ta nhất định có lý do của riêng mình. Nhưng tình hình trước mắt đã khiến cho nhân viên của Trình thị bất mãn, nếu như bây giờ anh ta đồng tình với ý kiến của Lôi Nặc Tây, e là chỉ khiến cho mâu thuẫn càng lớn thêm mà thôi!
Nhưng cái người được xem trọng Lâm Thiến hay Diệp Hân Đồng kia, thì lại không vào được trong mắt của Giang Thiếu Khanh. Về phần người mẫu nam giao cho Đường Thần thì không vấn đề gì, anh ta cũng không có ý kiến, nhưng mà không biết cái người kia có chịu không thôi!
Đường Thần hiện tại là nhà đầu tư lớn nhất, đương nhiên lời nói của anh cũng là lớn nhất, nhất định sẽ không có ai dám phản bác lại anh.