Haizz, nói đến thì lại rơi nước mắt nha, hồi đó bà nội nói với cô, không được làm lộn xộn đồ trong nhà chủ, không được phép ngó nghiêng, đủ thứ không được phép, cô liền thật sự nghe lời, ngay cả thiếu gia nhà họ Cố cũng không dám lén nhìn!
Đột nhiên, người phụ nữ nào đó lại nhớ đến trò đùa dai, tối hôm qua không phải là không cẩn thận đè anh hay sao, anh còn rống lên hỏi cô đang làm gì, hừ hừ, khoé môi của An Noãn Noãn khẽ cong lên, cô đưa lưỡi khẽ l.i.ế.m cánh môi đầy đặn của mình, chậc chậc, người đàn ông này càng nhìn càng mê, có thể hôn trộm anh một chút được không?
Từ lúc cô lên lầu, Cố Bắc Thần đã nghe thấy rồi, tất cả trò đùa của người phụ nữ nào đó đều nằm trong lòng bàn tay tay của một vị đang "nằm ngáy" kia, nhưng mà cô gái này có vẻ định hôn trộm anh sao?
Có người nhắm chặt mắt, nhưng cô gái kia thật sự rề rà, tại sao lại chưa cúi thấp đầu nữa, khiến người nào đó rất nhanh liền không thể nhịn nổi nữa!
Tới gần hơn, gần hơn, Cố Bắc Thần khẽ nhếch khoé môi, nhưng cô gái này còn chưa hôn, người nào đó đã phát ra giọng nói trầm thấp: "Cố phu nhân, rốt cuộc là em có muốn hôn hay không?"
Nói xong Cố Bắc Thần đã mở mắt ra, nhìn mặt của An Noãn Noãn đnag ghé sát mặt anh, hơi nhướng mày.
"A!" An Noãn Noãn ngạc nhiên, liền lùi về sau: "Anh vậy mà lại giả bộ ngủ... a..."
Một bàn tay to lớn nắm lấy eo cô, khiến cô trực tiếp ngã xuống lồng n.g.ự.c anh, môi tự nhiên cũng vì vậy mà áp vào môi của anh!
Cố Bắc Thần để môi mỏng như có như không cọ xát với môi cô: "Cô gái xấu xa, để bản soái cả đêm làm nệm thịt cho em, giờ hôn một cái cũng không được sao?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-472-buoi-sang-tinh-yeu.html.]
Người nào đó giờ phút này vô cùng muốn cô, hoặc có thể là do buổi sáng dục vọng của đàn ông rất mãnh liệt, nhìn qua thì có rất nhiều nguyên nhân! Anh thật sự có chút không kìm chế nổi, hơi nâng cằm lên, dùng sức siết chặt cô hơn, khiến cho hai người dễ dàng hôn nhau.
An Noãn Noãn cúi đầu, hai má ửng đỏ, đôi môi đầy đặn mấp máy: "Bữa sáng xong rồi... Ưm..." Bị Cố Bắc Thần cắn nhẹ một cái.
Thấy con thỏ trắng dường như lại có chút kinh ngạc, khoé môi Cố Bắc Thần lại giương lên, chỉ một chút lướt qua như vậy không đủ thoả mãn anh, còn muốn thêm nữa...
Môi của cô mềm mại đàn hồi như thạch, tối hôm qua cô nằm trên n.g.ự.c anh hương thơm nhàn nhạt, mùi hương dường như rất quen thuộc.
Đột nhiên, ánh mắt của Cố Bắc Thần sáng lên, anh đè cái ót của cô xuống, nụ hôn bắt đầu sâu hơn.
Đến khi bàn tay to của người đàn ông nào đó luồn vào trong quần áo cô, An Noãn Noãn mới mở to hai mắt: "Đừng..." Đôi mắt xinh đẹp lúc này sợ hãi.
Cố Bắc Thần lúc này mới chậm rãi đè xuống dục vọng vừa thức tỉnh, nhẹ nhàng đưa tay bóp eo cô, môi mỏng chậm rãi lướt qua môi cô, giọng nói trầm thấp khàn khàn nói: "Buổi sáng tốt lành, cô gái của anh!"
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn thừa cơ đứng lên, sờ môi quay người: "Anh, anh nhanh dậy ăn sáng đi, xong rồi còn rèn luyện nữa!"
Cố Bắc Thần vừa đến cầu thang thì ánh mắt đã dán chặt vào người An Noãn Noãn, người phụ nữ nào đó mặc một bộ đồ đơn giản dễ thương, tạp dề kẻ sọc, mái tóc dài buộc cao lộ cần cổ trắng nõn, hai lọc tóc mai vén gọn sau tai, quả nhiên như một con búp bê mang bộ dáng cô hầu nhỏ mà!