Lúc này, nhân lúc hội nghị chưa chính thức bắt đầu, Tân Miêu cầm bộ đàm lên, chỉ đạo và điều phối nhân viên có mặt tại hội trường.
Trong phòng nghỉ VIP, Trần Sa Sa, thầy giáo của cô Lôi Nặc Tây cùng với Giang Thiếu Khanh vừa đến Hải Thành một tiếng trước, ba người cùng nhau thảo luận phương án và xem xét ba tác phẩm của Trần Sa Sa trên máy tính.
Khi Tân Miêu nói mấy câu đó, chính là mở ra bộ đàm trên tay cô ta, cho nên bộ đàm bên Trần Sa Sa và Lôi Nặc Tây cũng đều nghe được âm thanh lẳng lơ mê hoặc kia của Tân Miêu.
Lôi Nặc Tây bất giác nhìn qua Trần Sa Sa, trông cô vẫn rất bình tĩnh, vẫn điềm đạm giải thích từng chút một về ba tác phẩm cho Giang Thiếu Khanh nghe, tuy nhiên sau khi cô nghe thấy được những lời của Tân Miêu, hàng lông mi dài lại bất giác hạ xuống đôi chút.
Mà trong sảnh tham dự hội nghị, bên ngoài phòng nghỉ lúc này, sau khi Tân Miêu bàn bạc ổn thỏa với Đường Thần và Diệp Hân Đồng xong, ánh mắt cô ta nhìn về phía phòng nghỉ, nơi có Giang Thiếu Khanh, Trần Sa Sa và Lôi Nặc Tây, sau đó mọi bình tĩnh trong ánh mắt phút chốc biến thành thù địch cùng hung tợn.
Trong suy nghĩ của Tân Miêu, cả người Trần Sa Sa không có chút ưu điểm nào. Về năng lực làm việc, ngoại trừ việc biết thiết kế quần áo, thì cô ta cảm thấy chính mình còn xuất sắc hơn người phụ nữ lãnh đạm Trần Sa Sa kia gấp trăm lần trên mọi phương diện. Nhưng mà tại sao hai người đàn ông độc thân hoàng kim Trình Thiên Vũ và Đường Thần lại đối xử tốt với Trần Sa Sa như vậy?
Tân Miêu hoàn toàn không nghĩ ra được bản thân mình rốt cuộc lại thua kém cô ở điểm nào?
Đặc biệt là Đường Thần, nhìn bề ngoài thì anh ta lúc nào cũng động một chút là lên tiếng giáo huấn Trần Sa Sa, nhưng theo giác quan thứ sáu của phụ nữ cho cô ta biết, là anh ta đã chú ý tới người con gái cứ ra vẻ nhịn nhục này nên mới đối xử với Trần Sa Sa như vậy.
Còn cô ta thì sao, cho dù cô ta có làm bất cứ thứ gì, thì cả hai ông chủ cũng chỉ nói với cô ta một câu: “Quản lí Tân vất vả rồi, lần này cũng nhờ có cô, tôi nhất định sẽ thưởng lớn cho cô.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4711-phu-nu-so-do.html.]
Mê Truyện Dịch
Những lúc như vậy, Tân Miêu thật sự muốn hét lên, thật ra, cô ta không phải lúc nào cũng coi tiền tài là tất cả, mà cái cô ta càng muốn hơn chính là được làm phu nhân tổng tài a!
Cho dù Tân Miêu có vô tình hay cố ý làm sai chuyện gì, hai ông chủ cũng không hề trách mắng cô ta, mà còn cổ vũ nữa, hy vọng cô ta không nản lòng, ai mà không có lúc phạm sai lầm, lần sau nhất định sẽ tốt hơn lần này.
Tân Miêu nghe được mấy lời khách sao đó thì như muốn phát điên lên, cô ta không cần!
Cái cô ta muốn chính là có thể nhận được sự giáo huấn lớn tiếng từ hai ông chủ, giống như những gì Đường Thần răn dạy Trần Sa Sa vậy!
Thế nhưng Trình Thiên Vũ vĩnh viễn đều duy trì quan hệ cấp trên cấp dưới đơn thuần với cô ta, có vẻ như là anh ta cũng e ngại mối quan hệ của cô ta và Lưu Minh, cho nên anh ta đối xử với cô ta cũng rất tôn trọng và xa cách. Còn về Đường Thần, tam thiếu gia của Thịnh Đường, vậy thì cô ta cũng càng không có hy vọng anh ta có thể nói được cái gì, nhưng Tân Miêu đã sai rồi, Đường Thần hoàn toàn giống như là không có việc gì, bởi vì anh ta đã có Trình Thiên Vũ gánh vác cho rồi.
Cho nên, khi khắp nơi lan truyền những tin đồn về tai tiếng của Đường Thần với Diệp Hân Đồng và Lâm Thiến, Tân Miêu luôn mong muốn những tin đồn kia trở thành sự thật. Sau đó, tin đồn đó lại trở nên thái quá hơn, là khi đang nói về chuyện của Đường Thần và Diệp Hân Đồng, thì mọi người lại lôi theo An Noãn Noãn, bà chủ của “Văn An công phường” vào cuộc. Kể từ lúc đó, Tân Miêu lại càng hy vọng những tin vịt về Đường Thần, Lâm Thiến, Diệp Hân Đồng và cả Thái tử phi của nhà họ Cố ngày càng nhiều hơn, mục đích là để làm người phụ nữ luôn im hơi lặng tiếng kia tức chết, trong bụng Tân Miêu lúc đó chỉ suy nghĩ làm sao có thể hại Trần Sa Sa mà thôi!
Bỗng nhiên, Đường Thần đứng lên, cầm điện thoại đi về phía cửa, vừa khéo lúc đó Trình Thiên Vũ cùng mấy người nữa cũng bước đến.
Đường Thần đứng ở chỗ thảm đỏ nhìn về phía Trình Thiên Vũ, anh ta cũng nhanh chân bước tới, hai người nói thầm với nhau mấy câu rồi cùng nhau đi đến chỗ phòng nghỉ của Giang Thiếu Khanh.