Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 466:1 Chờ đợi quyết định của tổng giám đốc Đường

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:07:30
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/5L05d6YWSF

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Nặc Tây dứt lời. Mọi người ngồi đó đều nhìn nhau. Chỉ có Trình Thiên Vũ và Đường Thần là không có phản ứng gì hết.

Người có liên quan là Trần Sa Sa nhíu mày, trộm liếc Lôi Nặc Tây. Thấy thầy Lôi Nặc Tây không có phản ứng, cô chỉ đành mạnh dạn hỏi: “Thầy Lôi Nặc, cái này không phải nên thương lượng với tổng giám đốc Giang rồi mới quyết định sao?”

Lôi Nặc Tây đã ngồi vào vị trí của mình, dựa người về sau. Sau khi tìm được tư thế thoải mái nhất, anh ta liền trừng mắt nhìn Trần Sa Sa. Anh ta nói vô cùng nghiêm túc: “Làm sao? Tôi đường đường là một nhà thiết kế lại không thể quyết định chuyện sắp xếp một nhà thiết kế sao?”

Trần Sa Sa liền nhanh xin lỗi thầy của mình. Cô giải thích: “Không, không. Đương nhiên là không phải rồi. Tôi chỉ cảm thấy dự án lớn như vậy. Lỡ như tôi phá hỏng thì phải làm sao đây?”

Lôi Nặc Tây giơ tập tài liệu trong tay lên, suýt chút nữa thì gõ lên đầu của Trần Sa Sa. Sau đó, anh ta chỉ đung đưa tập tài liệu. Giọng nói mang theo ý cảnh cáo: “Nếu cô dám làm hỏng dự án này thì cuốn gói hành lý rồi cút đi.” Dứt lời, ông thầy nào đó đã mở máy tính của mình ra, mở trang tính lên. Anh ta ngẩng đầu nhìn về phía hai ông chủ bên trên. Giọng nói anh ta vang vọng mang theo chút tùy hứng: “Tổng giám đốc Trình, tổng giám đốc Đường. Hai người có gì muốn nói với cô Trần không?”

Phàm là người có thể gia nhập vào tầng lớp lãnh đạo cao cấp của một tập đoàn, ai mà không có chút bản lĩnh. Bọn họ đều thu lại ánh mắt của mình nhìn vào tập tài liệu và máy tính ở trước mặt. Ai cũng hiểu giờ phút này thuộc về người có quyền uy nhất. Ai dám xuất đầu thì người đó chắc chắn phải chết.

Trần Sa Sa cũng hết cách. Chuyện này cô bị người thầy thiên tài của mình đặt ở nơi này, dù có căng da đầu cũng phải kiên trì tới cùng a.

Trần Sa Sa âm thầm nguyền rủa thầy mình mấy câu rồi lại trách móc này nọ. Nhưng mong là lời nguyền rủa của cô đừng linh nghiệm.

“Trần Sa Sa.” Đường Thần đột nhiên gọi tên Trần Sa Sa như vậy làm cho nhà thiết kế xinh đẹp Trần Sa Sa đang bận rộn âm thầm nguyền rủa trong lòng giật thót.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4661-cho-doi-quyet-dinh-cua-tong-giam-doc-duong.html.]

“A? Tổng giám đốc Đường, chuyện gì vậy...” Sau khi nghe thấy tiếng, Trần Sa Sa liền ngẩng đầu nhìn vào đôi mắt sắc nhọn mà mang đầy ánh sáng của Đường Thần, nhẹ nhàng nói.

Haiz~ Trần Sa Sa nhìn sắc mặt và ánh mắt đó của Đường Thần thì thở dài trong lòng một tiếng. Hôm nay cô cũng không biết bản thân bị làm sao nữa? Lần đầu tiên cô tới tập đoàn Trình thị thì liền mất mặt. Không phải là tới muộn thì là mất hồn. Thế này còn có thể làm việc tốt được không?

Lúc này, ánh mắt của tất cả mọi người lại một lần nữa nhìn về phía Đường Thần. Đến cả ánh mắt của Trình Thiên Vũ ngồi bên cạnh Đường Thần cũng hơi sốt ruột nhìn về phía anh ta, giống như lo lắng con người này lại làm khó Trần Sa Sa.

Một khắc sau, Đường Thần ngả người về sau nhìn về phía Trần Sa Sa: “Nếu cô đã là người phụ trách của dự án này thì sau đây trình bày kỹ càng kế hoạch đầu tiên về việc mở rộng thương thiệu và các thiết kế lần này cho mọi người đi.”

Mê Truyện Dịch

Lúc này, Trần Sa Sa mới chớp chớp đôi mắt to tròn đó. Cô hơi gật đầu: “Được. Tốt thôi.”

Lúc này, nhìn từ phương hướng của Đường Thần và Trình Thiên Vũ, đôi mắt đó rất giống như một dòng nước suối lạnh lẽo.

Đường Thần dứt lời, Trình Thiên Vũ mới im lặng thở phào. Nhưng hành động này lại lọt vào mắt của Đường Thần. Người nào đó không khiến người khác phát giác mà hừ lạnh một tiếng. Trình Thiên Vũ này thật là thú vị.

Mặc dù Lôi Nặc Tây là một kẻ lăng nhăng. Nhưng cho dù là tài hoa hay đối xử với người học trò Trần Sa Sa mà anh ta đắc ý thì không cần phải nói.

Cho nên, Lôi Nặc Tây nghe lời nói của Đường Thần liền mở máy tính ra đồng thời nhắc nhở Trần Sa Sa ngốc nghếch bên cạnh: “Bắt đầu làm việc.”

Loading...