Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 465:1 Ngồi đợi người đẹp mất mặt

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:07:25
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8ztMU97GTZ

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Lôi Nặc Tây đen mặt liền ngoái cổ nhìn ra cửa: “Tổng giám đốc Trình, nhà thiết kế đó của chúng tôi bị kẹt xe. Hay là anh tạm thời đừng chờ cô ấy.”

Đường Thần, nhà đầu tư lớn nhất trong dự án này mở mắt lười biếng quét qua Lôi Nặc Tây: “Người phụ trách dự án không tới họp thì bắt đầu kiểu gì đây? Giang Thiếu Khanh dạy bảo cấp dưới của mình như vậy sao?”

Đột nhiên, ở cửa vụt qua một bóng dáng mảnh khảnh: “Xin lỗi tổng giám đốc Trình. Tôi, tôi tới muộn rồi.” Trần Sa Sa thu lại bước chân vội vàng đồng thời xin lỗi mọi người. Mắt cô nhìn về phía Trình Thiên Vũ ngồi ở chỗ cao nhất.

Bởi vì phải họp, Trần Sa Sa phải đối diện với lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Trình thị, lại còn có cả người đại diện của các bên nhãn hiệu. Cho nên cô trang điểm nhẹ nhàng, tinh tế. Nhưng quỷ mới biết được. Cái taxi cô ngồi bị kẹt trên đường đến nửa tiếng. Bây giờ trên mặt của Trần Sa Sa đã thấm một lớp mồ hôi. Hai gò má trắng trẻo vì đi rất nhanh mà bị nhuộm thành hai đoá hoa đỏ ửng.

Cô hơi liếc mắt nhìn qua người ở bên cạnh Trình Thiên Vũ. Cả người cô thấy không ổn rồi. Sao Đường Thần lại tới tham gia cuộc họp này?

Mặc dù nói Đường Thần là người đầu tư của hạng mục này nhưng hôm nay là cuộc họp của “Lam Sắc Diên Vĩ” và “Tường Vi Trắng” của bọn họ. Anh ta tới làm gì chứ? Không phải buổi sáng lúc từ khu nghỉ dưỡng quay về, cô chưa nghe qua anh ta nói muốn tới tham gia cuộc họp này sao?

Trần Sa Sa ngây ra một lúc lâu. Đến cả sư phụ Lôi Nặc Tây vừa nói năng ngọt xớt vừa có yêu cầu nghiêm khắc với cô, bây giờ cũng thay cô lau mồ hôi. Nhưng cô chưa hoàn hồn.

Mê Truyện Dịch

Dù sao lần hợp tác giữa ba nhà vừa bắt đầu. Không cần biết Lôi Nặc Tây, người có tiếng tăm trong giới thiết kế trang phục đối xử với tập đoàn Trình thị và dự án thương hiệu “Tường Vi Trắng” này như thế nào nhưng đây là dự án lớn mà Giang Thiếu Khanh xem trọng, là dự án quan trọng trong năm nay của Giang Thiếu Khanh. Nhưng người học trò ngốc này lại tới muộn lâu như vậy.

Điều này khiến sư phụ kiêu ngạo này không biết phải giấu mặt đi đâu nữa rồi.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4651-ngoi-doi-nguoi-dep-mat-mat.html.]

Hai ông chủ không mở miệng nói chuyện, Trần Sa Sa cũng không dám ngồi xuống. Những người khác có liên quan đến dự án là lãnh đạo cao cấp của tập đoàn Trình thị. Một nhóm mười mấy người đồng loạt nhìn Trần Sa Sa.

Trần Sa Sa cảm thấy lúc này nhiều ánh mắt như thế đã đủ để g.i.ế.c c.h.ế.t cô rồi. Cô lại càng không dám nhìn vào mắt của Lôi Nặc Tây nữa.

Đột nhiên, Trình Thiên Vũ ngồi chỗ cao nhất quét mắt qua khuôn mặt lười biếng đó của Đường Thần, lại hạ ánh mắt nhìn xuống mặt của Trần Sa Sa. Ánh mắt của tất cả những người khác đều đi theo ánh mắt của Trình Thiên Vũ mà rơi xuống người của Trần Sa Sa. Ánh mắt của mỗi người đàn ông đều đang thay cô gái đó lau mồ hôi. Mà trong mắt của mấy người đẹp đều đang đợi để xem kịch hay nhà thiết kế xinh đẹp này bị ông chủ mắng tới khóc.

Ánh mắt của Trình Thiên Vũ chỉ hướng về vị trí bên cạnh của Lôi Nặc Tây. Giọng nói của anh ta vừa trầm thấp vừa dịu dàng: “Nhà thiết kế Trần vất vả rồi. Đều là cấp dưới làm việc không thuận lợi. Xe đi đón cô bị hỏng trên đường. Xin lỗi. Ngồi vào chỗ của cô đi. Bắt đầu thôi.” Cách nói này của Trình Thiên Vũ rõ ràng là cho Trần Sa Sa một bậc thang cực kỳ lớn, cũng là cho Lôi Nặc Tây một bậc thang. Dù sao thì cũng là học trò của nhà thiết kế có tiếng.

Ngữ điệu của Trình Thiên Vũ bình bình đạm đạm. Căn bản không nghe ra được bất kỳ sự châm chọc nào.

Điều này khiến cho mấy cô gái ngồi chờ xem kịch hay suýt chút nữa thì rơi nước mắt. Mấy người họ nhìn nhau. Trong ánh mắt viết rõ sự ngạc nhiên.

Tổng giám đốc Trình hôm nay bị làm sao vậy?

Không lẽ đây là một nhà thiết kế dựa vào quy tắc ngầm mà đến sao?

Lúc này Trần Sa Sa mới hoàn hồn. Cô hơi gật đầu với Trình Thiên Vũ. Giọng nói mềm mại: “Cảm ơn tổng giám đốc Trình.” Dứt lời cô liền nhấc bước ngồi xuống vị trí bên cạnh Lôi Nặc Tây rồi mở cặp đựng máy tính ra. Từ đầu tới cuối, cô đều không dám nhìn Lôi Nặc Tây.

Loading...