Sự chú ý của Trần Sa Sa và Đường Thần không nằm chung một chỗ, đôi mắt to đang nhìn chằm chằm vào Diệp Hân Đồng, trên mặt cô viết in hoa hai chữ “kinh ngạc”!
Mà khóe môi của Diệp Hân Đồng cũng cong lên, cô ta nhìn lại Trần Sa Sa, cô ta đương nhiên biết được nguyên nhân người phụ nữ này ngây ngốc nhìn chằm chằm vào mình!
Lâm Thiến cũng chú ý tới Trần Sa Sa bên cạnh Đường Thần, cô ta càng để ý hơn ánh mắt lạnh như băng của Đường Thần đang nhìn chằm chằm vào cô ta. Nhưng mà cô ta cũng đã có mặt ở đây rồi, thế là Lâm Thiến đành lấy hết can đảm mà nói: “Tổng giám đốc Đường, anh cũng ở chỗ này sao! Lúc nãy, tôi vô tình gặp được ngài Đái Duy và cô Diệp đây ở chỗ trung tâm mua sắm…….”
Đường Thần vẫn tiếp tục nhả một ngụm khói ra, ánh mắt anh nhàn nhạt liếc nhìn về phía đống túi hàng hiệu trên tay cô ta, rồi “ừm” một tiếng, sau đó không nhìn cô ta nữa mà quay sang nói với Đái Duy: “Mọi người có việc cứ làm đi, tôi có việc đi trước.”
Diệp Hân Đồng nhìn về phía Đường Thần: “Tổng giám đốc Đường, anh không giới thiệu một chút sao?” Ánh mắt cô ta đảo qua lại giữa Đường Thần và Trần Sa Sa, nở một nụ cười mê hoặc.
Đường Thần ném tàn t.h.u.ố.c lá trong tay vào thùng rác ở góc tường, sau đó anh nhìn sang Trần Sa Sa, rồi quay sang nói với Diệp Hân Đồng: “Trần Sa Sa, đàn em thời đại học, cũng từng là cấp dưới của tôi.”
Mê Truyện Dịch
“Ồ, vậy sao? Cũng khó trách!” Diệp Hân Đồng nói ra một câu đầy ẩn ý, sau đó cô ta duỗi tay về phía Trần Sa Sa: “Xin chào cô Trần, tôi tên là Diệp Hân Đồng, cũng có thể tính là một nửa cấp dưới của Tổng giám đốc Đường.”
Trần Sa Sa chớp mắt một cái, sau đó cũng đưa tay bắt lại với Diệp Hân Đồng: “Chào cô Diệp!” Nói xong cô quay sang trừng mắt với Đường Thần: “Một nửa cấp dưới nghĩa là sao? Lần đầu tiên tôi nghe thấy một danh từ như vậy!”
Diệp Hân Đồng nghe thấy vậy liền nở nụ cười: “Là như thế này thưa cô Trần. Một nửa cấp dưới theo ý tôi muốn nói chính là, công ty tôi đang làm việc có tham gia vào một hạng mục hợp tác, mà tôi là người phụ trách hạng mục hợp tác đó, cho nên cô sẽ thường xuyên nhìn thấy tôi xuất hiện tại Thịnh Đường. Cái này còn không phải là một nửa cấp dưới hay sao!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4601-vo-tinh-gap-lai-nguoi-quen.html.]
Trần Sa Sa vẫn nhìn chằm chằm vào Diệp Hân Đồng, sau đó cô bị Đường Thần ghét bỏ liếc một cái: “Sa Sa, chúng ta đi trước, không làm lỡ thời gian của mấy người bọn họ nữa.”
Diệp Hân Đồng lập tức nở nụ cười mờ ám, cô ta nhìn về phía Đường Thần, cố ý nghiêng đầu mà nói: “Hửm? Anh gọi đàn em bằng tên Sa Sa vậy luôn sao? Ha ha, Tổng giám đốc Đường à, tôi lại phát hiện thêm một tin đồn của anh nữa rồi. Ngày mai tôi nhất định cho đám chị em si mê anh thêm một tin lá cải nữa!”
Trần Sa Sa nhanh chóng xua tay: “Không phải đâu, cô Diệp, mọi chuyện không như cô nghĩ đâu, cô ngàn vạn lần đừng nói như vậy, chúng tôi cũng chỉ bình thường qua lại vậy thôi……”
Nụ cười trên môi Diệp Hân Đồng lại càng sâu hơn nữa, cô ta nhướng mày: “Vậy sao? Nhưng mà Sa Sa, mặt của cô đỏ lên hết rồi kìa!” Nói xong, cô ta quay sang nở nụ cười với Đường Thần: “Vậy chúng tôi cũng không quấy rầy Tổng giám đốc Đường nói chuyện với đàn em nữa. Chúng tôi đi trước.”
“Đái Duy, cô Lâm, chúng ta cùng nhau đi ăn cơm tối đi.” Diệp Hân Đồng kéo lấy cánh tay Lâm Thiến, rồi quay sang gật đầu với Trần Sa Sa một cái, sau đó ba người cùng bước vào nhà hàng.
Đường Thần lại lấy thêm một điếu thuốc ra nữa, ngậm trên miệng, chân sải bước đến chỗ đỗ xe.
Trần Sa Sa vẫn đứng sững sờ ở chỗ bậc thang, cô mở to hai mắt nhìn Đường Thần, anh cứ như vậy mà đi mất rồi? Diệp Hân Đồng kia là người thế nào chứ, cũng không biết được chuyện cô ta muốn bóc phốt cô và Đường Thần là thật hay giả nữa? Lỡ như Đường Thần dự định dùng chuyện này để lợi dụng cô thật thì sao?
Nhưng vấn đề là, bây giờ Trần Sa Sa đang là nhà thiết kế cho “Lam sắc Diên vĩ”, là học trò của nhà thiết kế Lôi Nặc Tây vĩ đại! Sao cô có thể dễ dàng để bản thân mình vướng vào mấy tin đồn thất thiệt đó chứ?