Người đàn ông hát chung với người đẹp hiểu ý, anh ta kéo cô gái ca sĩ kia đến trước mặt Đường Thần, rót ra ba ly rượu bày trước mặt Đường Thần, sau đó cho cô ca sĩ kia một tín hiệu: “Tới đi, Phi Phi, bổn thiếu gia cùng với cô kính tam thiếu một ly rượu.”
Mắt nhìn thấy Đường Thần sắp phát ra tiếng “cút đi”, Cố Bối Bối nhanh chóng đứng lên, giơ ly rượu ra: “Đến, tôi tiếp đi! Tam thiếu?”
Cố Bối Bối nhìn sang Đường Thần, trên gương mặt thanh tú của cô ấy có một đôi mắt tinh khiết như thiên sứ, đôi mắt đó bây giờ đang nhìn thẳng vào Đường Thần, tỏ ý khiêu khích.
Đường Thần cũng đáp lại Cố Bối Bối bằng một ánh mắt cảnh cáo, sau đó đứng lên nhận lấy ly rượu của cô ca sĩ kia, rồi quay sang kính rượu với mọi người, mọi người cũng nâng ly trên mặt bàn thủy tinh lên chạm vào, tỏ ý bồi rượu cùng anh ta.
Đường Thần đương nhiên hiểu rõ quy tắc trong những tình huống thế này, một khi có một người uống cạn, thì anh ta phải uống hết ly rượu do mọi người mời!
Quả nhiên, sau khi mấy cô gái khác thấy Phi Phi uống rượu với Đường Thần, tất cả đều hăm he mang ly rượu tới chỗ anh ta.
Đừng Thần híp mắt lại, anh ta nhìn một lượt về phía một dãy người đang xếp hàng ở trước mặt. Cuối cùng, ánh mắt anh ta dừng lại trên một cô gái có dáng người nhỏ xinh, mang một vẻ đẹp theo hướng cổ điển. Điểm duy nhất của cô gái ấy khiến anh ta chú ý tới, chính là một đôi mắt lớn, đặc biệt là kiểu long lanh, đọng nước như thế!
Đường Thần đưa ngón tay thon dài lên, chỉ vào cô gái mắt to đó: “Cô, qua đây.”
“...........”
Chỉ mấy chữ đơn giản của Đường Thần nhưng cũng đủ làm cho tất cả mọi người im lặng trong nháy mắt, ngay cả cô gái bị chỉ đích danh kia cũng đứng ngây người ra tại chỗ, biểu cảm cực kỳ kinh ngạc, như là không thể tin được!
Mãi một lúc lâu sau, cái cô Phi Phi kia và các cô gái khác cùng mở to hai mắt ra nhìn, vẫn là biểu cảm không thể tin nổi đó!
Trình Thiên Vũ nhíu mày, anh ta nhìn về phía cô gái vẫn đứng ngây ra tại chỗ kia mà hỏi: “Cô tên là gì?”
Lúc này, cô gái đó mới hoàn hồn lại mà chớp mắt một cái: “Tổng giám đốc Trình, tôi tên là Lâm Thiến.”
Trình Thiên Vũ vung tay: “Đi đi, qua ngồi bên cạnh tam thiếu, kính tam thiếu một ly.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4502-co-qua-day.html.]
Lâm Thiến nhận lệnh thì cẩn thận bước đến chỗ bên cạnh Đường Thần, cô ấy nơm nớp lo sợ ngồi xuống: “Đường thiếu!”
Đường Thần nhìn qua Lâm Thiến rồi gật đầu: “Ngồi xuống, ăn cơm.”
“........” Nhưng người khác đều nhún vai im lặng!
Cố Bối Bối cắn chiếc đũa trong tay, cô ấy quay sang nhìn Sở Kiều Kiều Kiều, rồi lại nhìn về Lục Đào ngồi bên cạnh. Cô ấy nhìn xuống bàn, sau đó nói thầm bên tai Lục Đào: “Bộ dạng kia là có tình ý sao?”
Mê Truyện Dịch
Lục Đào bĩu môi: “Ăn cơm.”
“Ừm.” Cố Bối Bối tỏ vẻ ngoan ngoãn!
Lúc này, Cẩm Phong mới gọi điện thoại xong, anh ta đi vào ngồi xuống, ánh mắt dừng lại trên người cô gái ngồi cạnh Đường Thần, khóe môi cong lên, đầu gật gù: “Xem ra bữa cơm này cũng ngon miệng lắm.”
Sở Kiều Kiều nhìn sang Cẩm Phong: “Anh không có việc gì chứ?” Cô ấy nghĩ là lúc nãy Cẩm Phong nói chuyện với bên Hongkong hay bên nước ngoài nên mới gọi điện lâu như vậy.
Cẩm Phong nói: “Không có gì, lát nữa còn có thêm mấy người nữa.”
Sở Kiều Kiều gật đầu đáp lại: “Ừ.”
Mỹ vị của vùng sông núi, còn có rượu ngon và mấy người đẹp quây quần, ăn cơm chỉ là điều không quan trọng. Đối với mấy ông chủ lớn, việc có thể tập hợp mấy người tuổi trẻ tài cao ở Hải Thành lại với nhau thế này thật sự rất khó, cho nên, chơi vui, uống đủ để bàn chuyện mới là chủ yếu!
Nửa tiếng sau, tiệc tàn, nhưng tiết mục giải trí chỉ vừa bắt đầu.
Cửa lớn được mở ra, mấy người nữa đi vào. Ngoại trừ Cẩm Phong ra thì tất cả mọi người còn lại đều bị đám người đó làm cho kinh ngạc!
Một người con trai và hai người con gái vừa cười nói vừa tiến vào. Cẩm Phong rất tự nhiên mà vẫy tay với bọn họ: “Mấy người các cậu nhanh lắm đó.” Sau đó, anh ta tùy ý bắt tay với một người đàn ông mặc âu phục và hỏi: “Đái Duy, hôm nay đến như thế nào còn mang thêm hai cô gái xinh đẹp này a? Người này chính là……..!”