Trình Thiên Vũ cười như không cười, cố tình khom lưng cúi đầu trước Đường Thần: "Ôi! Tam thiếu gia Đường gia đấy sao, cơn gió nào mang ngài đến đây vậy?"
Vừa rồi Đường Thần nhanh chóng nạp đạn mà nhân viên vừa mang thêm ra, tiếng s.ú.n.g chói tai vang lên lâu như vậy rồi nhưng quản lý và tổng giám đốc cũng không ai dám khuyên ngăn nên mới khiến Trình Thiên Vũ phải tới đây.
Đường Thần nhướng mày kiếm: “Thiên Vũ, anh có ý gì ?” Vừa nói, Đường Thần vừa túm lấy cổ áo của anh ta, sự thù địch trong mắt anh ta vẫn chưa hề có dấu hiệu nhạt phai.
“Hahaha ~” Trình Thiên Vũ cười to, sau đó, tay anh ta đập mạnh xuống vai Đường Thần, nụ cười của anh ta phức tạp, cười nhưng đáy mắt lại không có ý cười. Anh ta nói: “Xem ra, đống tin đồn kia toàn là giả. Có người cho rằng cậu ba nhà họ Đường, lòng dạ ngay thẳng, tình hình nguy cấp vẫn có thể thản nhiên mà đối mặt, không chút d.a.o động, có người lại nói cậu ba nhà họ Đường chỉ là một thằng vô dụng, ăn chơi trác tán, d.a.o kề cổ rồi mà còn chưa sợ, vẫn chìm đắm vào sắc đẹp.”
Trình Thiên Vũ vỗ vai Đường Thần rồi bỏ ra, anh ta lắc đầu: “Nhưng khi nhìn thấy Tam thiếu rồi thì tôi thấy mấy cái tin đồn đó đều vớ vẩn!”
Đường Thần hừ một tiếng rồi lạnh nhạt lấy tay kéo phẳng nếp gấp trên bả vai của áo: "Đó là bởi vì Trình thiếu anh thấy quá nhàn rỗi thôi."
"Hahaha ~" Trình Thiên Vũ lại cười lớn, sau đó không nóng không lạnh mà nhìn Đường Thần: "Đó là bởi vì người đang chán lại thêm diễn viên chính là Đường tam thiếu, nếu là người khác bổn thiếu cũng lười đến tán gẫu."
"Hừ ~ "Đường Thần lạnh nhạt mà hừ một tiếng: “Nay tôi đến đây thì nghe bảo chỗ này đã bị Trình thiếu mua lại, xây dựng, cải tạo lại rất đặc biệt nhưng sao tôi lại chẳng thấy có gì đặc biệt nhỉ?"
Trình Thiên Vũ liếc nhìn Đường Thần: "Thật là có, đi thôi. Tôi đưa Tam thiếu đi thăm quan?”
Đường Thần chỉ vào Trình Thiên Vũ: “Tôi cảnh cáo anh, nếu mà hôm nay Tam thiếu đây mà không được vui vẻ thì lão tử sẽ phá hủy nơi này thành bãi phế liệu luôn. ”
"Hahaha ~" Trình Thiên Vũ bật cười sảng khoái, sau đó nghiêm túc nói: "Tôi cầu còn không được. Với dáng vẻ anh tuấn này của Tam thiếu mà ở lại đây chơi thì chắc hẳn việc kinh doanh của khu nghỉ dưỡng của tôi sẽ trở nên rất hot đấy! Haha~"
Chỉ một câu nói đùa của Trình Thiên Vũ mà làm miệng Mạc Thành giật giật. Câu này chắc cũng chỉ có nhóm ông chủ này mới dám đùa với tam thiếu nhà anh như thế. Nếu những người khác dám nói thẳng như vậy, hẳn là sẽ bị cậu ba đánh cho bầm dập!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4461-dien-mot-hoi-chan-that-dua-gion-nguoi-dep.html.]
Trình Thiên Vũ và Đường Thần cùng nhau bước ra khỏi sân b.ắ.n súng, còn Mạc Thành thì ở lại đó.
Đến bờ hồ trong vắt của resort, hai người họ liền bước lên cano rồi cho nó chạy ngược chiều nước chảy.
Bên bờ là vô vàn các loài hoa rực rỡ, nào là tường vi, nào là hoa hồng, oải hương, hoa hồng cùng bách hợp...
Trình Thiên Vũ liếc nhìn Đường Thần: "Sao rồi? Tâm tình của tam thiếu có tươi vui hơn tí nào không?"
Đường Thần nóng nảy cau mày: "Trình tổng này, chắc anh cũng chẳng rảnh rỗi gì mà đưa tôi đi ngắm hoa đâu đúng không?”
Trình Thiên Vũ nhìn về phía xa, không hề phủ nhận mà gật đầu: “Đương nhiên là không rồi. Nhưng mà với tâm tình của tam thiếu hiện tại thì chắc hẳn là cũng chẳng muốn bàn chuyện gì rồi, đúng không!"
Đường Thần vẫn luôn đanh mặt: "Nhưng tôi cũng nói cho anh biết, tam thiếu tôi đây không hề có hứng thú gì với đống cỏ cây hoa lá này chứ đừng nói là muốn đi ngắm nó. Nói đi! Có chuyện gì?"
Rất lâu sau đó, Trình Thiên Vũ vẫn không trả lời. Đường Thần nhàn nhạt nhìn Trình Thiên Vũ: "Còn không phải là vì phục trang “Tường vi trắng" của anh chắc! Nói đi! Anh muốn tôi làm gì?”
Mê Truyện Dịch
Sau đó Trình Thiên Vũ thu lại ánh mắt: "Đúng là tôi rất muốn bàn với tam thiếu về về việc hợp tác phục sức “Tường vi trắng”, nhưng bây giờ, tôi lại muốn đưa tam thiếu đi ngắm vườn hoa rộng lớn này hơn, có vấn đề gì không?"
Anh ta thấy sắc mặt Đường Thần đen sì, chuẩn bị buông lời từ chối, Trình Thiên Ngư liền ra hiệu ngăn lại: “Tam thiếu, trước hết anh đừng từ chối tôi vội, tôi cũng không ép anh đi ngắm cảnh nữa, chỉ là, tâm trạng của thiếu gia anh hôm nay nhất định không phải vì hai người anh em trong nhà, mà là vì. ..một người đẹp!"
Đường Thần tức giận: "Trình Thiên Vũ, anh không cần tỏ ra là thấu hiểu lòng tôi ...... đừng có mà tự cao tự đại."
"Hahaha ~" Trình Thiên Vũ cười to, sau đó phản bác: "Lời này tam thiếu nói sai rồi! Đương nhiên là tôi không biết được tâm trạng của anh, chỉ là… cảm xúc của tam thiếu hôm nay viết rõ lên mặt rồi kìa”