Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 442:1 Cuối cùng vẫn xảy ra chuyện

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:05:35
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/qXel6Vjon

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Mấy cô gái tôi nhìn cô, cô nhìn tôi xong rồi cúi đầu tiếp tục ăn cơm.

Diệp Hân Đồng giương cằm, nhếch môi cười: “Thật ra, tôi không quan tâm người khác nói gì về tôi, dù gì thì nơi nhiều phụ nữ cũng sẽ lắm thị phi, nhưng tôi không thích người khác phỉ báng tôi.”

Ánh mắt của Diệp Hân Đồng lúc này rất lạnh lùng, nhìn chằm chằm vào Cao Lâm Lâm, cười nói: “Đúng không? Cao Lâm Lâm?”

Mê Truyện Dịch

Cao Lâm Lâm giả vờ bình tĩnh: “Đúng thế, thì sao?”

Diệp Hân Đồng gật đầu không cho là như vậy: “Không sao, tôi chỉ muốn nói cho cô biết tội phỉ báng lớn như thế nào.”

Diệp Hân Đồng chỉ ném một câu như vậy, nói cũng rất nhẹ nhàng, khóe môi còn nhếch lên nụ cười chưa đến đáy mắt.

Con người mà, lúc quan trọng đều muốn giữ lấy thân mình, ai cũng không muốn gây chuyện.

Mấy đồng nghiệp cạnh Cao Lâm Lâm liền cầm khay đi chỗ khác ăn, Cao Lâm Lâm cắn răng, nhìn chằm chằm vào Diệp Hân Đồng, như đang phán đoán, lúc lâu sau, cô ấy mới giả vờ bình tĩnh nói: “Tôi cũng có nói gì đâu, sao tự nhiên lại dính đến tội phỉ báng vậy, đúng là chuyện bé xé ra to, bản thân mình thế nào, trong lòng ai chả tự biết rõ, đúng không, trợ lý Diệp?”

Diệp Hân Đồng cũng không nóng nảy gì với Cao Lâm Lâm, nhưng ánh mắt của cô ta vẫn lạnh lùng từ đầu đến giờ, lạnh lùng quét mắt đến Cao Lâm Lâm cố tỏ vẻ bình tĩnh, “Ha ha” cười nhạt hai tiếng, rồi chậm rãi nói: “Đương nhiên, vì vậy, tự để ý đến bản thân là được rồi, đừng để ngày nào đó mình c.h.ế.t như nào còn không biết, hiểu không?”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4421-cuoi-cung-van-xay-ra-chuyen.html.]

“Cắt~” Cao Lâm Lâm vốn dĩ đã bị dọa bởi ánh mắt của Diệp Hân Đồng, nhưng câu nói sau cùng của Diệp Hân Đồng lại làm cô ấy phẫn nộ.

Cao Lâm Lâm vốn dĩ là cô gái rất đơn giản, sắc mặt cũng trở nên lạnh lùng, rướn cổ về phía Diệp Hân Đồng: “Trợ lý Diệp, không phải chỉ nói cô là phẫu thuật thẩm mỹ thôi hay sao, chẳng lẽ cô định g.i.ế.c người diệt khẩu chắc?”

“Hơ hơ”

Diệp Hân Đồng bật cười, đứng thẳng lên giữ khoảng cách nhất định với Cao Lâm Lâm, cười ra vẻ không quan tâm, nhưng lần này, nụ cười lạnh của Diệp Hân Đồng đã chạm đến đáy mắt, nói với Cao Lâm Lâm: “Tôi nhỏ mọn, ngốc nghếch đến vậy sao? Cũng chỉ nói tôi là người đẹp nhân tạo thôi, là tôi phải g.i.ế.c người diệt khẩu sao? Nếu thế thì theo suy đoán của cô, tôi phải g.i.ế.c hết y tá bác sĩ phẫu thuật cho tôi sao?”

Thấy Diệp Hân Đồng không dùng ánh mắt đó nhìn mình nữa, Cao Lâm Lâm mới thở phào nhẹ nhõm, tuy nhìn vẻ ngoài cô ấy có vẻ thông minh lanh lợi đấu lại được với Diệp Hân Đồng, nhưng trong lòng vẫn sợ phải đối diện với Diệp Hân Đồng.

Dù gì thì lời đồn Diệp Hân Đồng phẫu thuật thẩm mỹ, đúng là do Cao Lẫm Lâm truyền ra, hơn nữa, người khác trong công ty cũng có các cách nói khác nhau về Diệp Hân Đồng.

Có người nói, Diệp Hân Đồng ẩn giấu thân phận phú nhị đại, cũng có người nói, Diệp Hân Đồng có vị hôn phu rất tài giỏi, là người thừa kế của tập đoàn xuyên quốc gia, cũng có người nói cô ta là cô nhi, nhưng dù là nói kiểu gì thì mọi người cũng tin, nhưng không ai tin cô ta là cô nhi, lời đồn này chắc chắn không đáng tin.

Cao Lâm Lâm âm thầm thở phào nhẹ nhõm, tất cả đều rơi vào ánh mắt của Diệp Hân Đồng, về vấn đề nhìn thấu lòng người, cô ta tin rằng không ai vượt qua được cô ta, chỉ có duy nhất một người, có thể vượt qua được cô ta, chỉ là, bây giờ?

Cao Lâm Lâm trước đây cảm thấy Diệp Hân Đồng là một bình hoa di động rất ngứa mắt, hôm nay qua cuộc thăm dò ngắn, thì Diệp Hân Đồng đâu chỉ là một bình hoa di động!

Rõ ràng là một cao thủ ẩn thân, xem ra, cô ta hàng ngày vùi đầu vào công việc, không thân thiết với ai, đối với ai cũng hòa nhã cười cho qua, thì ra chỉ là giả tạo mà thôi.

Loading...