An Noãn Noãn cũng không có cách kháng nghị, liền chạy đi nói cho Cố Bắc Thần, gia nghiệp của nhà họ Cố lớn như vậy cũng là do một tay ba và mẹ anh dốc sức cả đời, tuy bề ngoài Cố Bắc Thần và ông cụ không làm cái gì, nhưng mà đều cố gắng hết sức để không gây thêm phiền phức cho bọn họ, đó cũng là một phương thức ủng hộ Cố Vỹ Thành, cho nên Cố Bắc Thần không thể làm người kế nhiệm, Cố Bối Bối tuy đã trở thành cốt lõi của Cố thị, nhưng cũng không thể để một cô gái nhỏ một mình gánh vác một sản nghiệp lớn như vậy!
Cho nên An Noãn Noãn phản kháng không có hiệu quả, một tháng sau cô vẫn phải tiến vào Cố thị làm trợ lý ở bộ phận thị trường.
Bởi vì trong 'Văn An công phường’ có cổ phần của Văn Tinh Tinh và Triệu Tử Khanh, cho nên tạm thời vẫn là hoạt động độc lập, nhưng vẫn có hoạt động liên kết với Cố thị, không có chút liên quan gì đến hạch toán kinh tế, cuối cùng sau hơn một năm chăm chỉ làm việc, 'Văn An công phường' đã có vài bước nhảy vọt, trong ngành thêu thùa đã có một sức ảnh hưởng nhất định, nhưng mà người có được lực hưởng lớn nhất tới 'Văn An công phường' là tổng giám đốc dĩ nhiên lại là một người phụ nữ mới hơn hai mươi tuổi! Chuyện này đã gây ra tiếng vang không nhỏ với người trong ngành!
Nửa năm trước, khi An Noãn Noãn chuẩn bị có một căn phòng làm việc chính thức và có chút đẳng cấp trong thành phố, thì Cố Vỹ Thành cũng đã chuẩn bị kĩ càng và tất cả các tính toán, mua hết toàn bộ tầng cao nhất của tòa nhà bên cạnh trụ sở chính Cố thị - toà nhà quốc tế Hải Thành, nghe nói một tầng này khoảng mấy nghìn mét vuông a, Cố Vỹ Thành lại mua cho con dâu với tư cách là quà tặng, lần này An Noãn Noãn từ chối thì lại giống như đang làm kiêu, dù sao ba và mẹ chồng nói vì cô đã sinh cho bọn họ hai đứa cháu trai nên đây là lễ vật!
Được rồi! Người giàu có chơi cũng thật cao tay, ở đâu ra con dâu sinh con trai mà nhận được một phần thưởng tuyệt vời như thế, cô cũng không khách sáo mà nhận lấy!
'Văn An công phường' hôm nay cũng vô cùng bận rộn, sáng sớm Văn Tinh Tinh đã cho con trai uống sữa, còn bản thân thì lại quên cả ăn sáng, lúc này ngồi trên xe mới bắt đầu mở hộp thức ăn ra ăn sáng, hôm nay là vòng tuyển dụng cuối cùng của bọn họ.
Triệu Tử Khanh cũng là tạm thời bị Văn Tinh Tinh gọi tới đón đi, cho nên người phụ nữ nào đó vừa lái xe vừa lảm nhảm: "... Đủ rồi đó, hai cậu, coi mình là người hầu của hai cậu sao!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4341-cho-diep-han-dong-co-hoi.html.]
"Ai bảo cậu không tìm được người đàn ông rồi gả đi, một mình cậu ăn no cả nhà không đói bụng, còn tự do vui vẻ đi khắp nơi, cậu nhìn mình và Noãn Noãn xem, haizz, suốt ngày ghen tỵ cậu không có ai! Mình hối hận vì đã lên nhầm cái thuyền giặc là Mạc Thành Phi kia!"
"Ha ha, mình cũng nghĩ như vậy, cuộc sống của bổn cô nương đây, vui vẻ tự do, cho nên mình nói mình không thèm phải ngưỡng mộ hai cậu đâu! Một mình mình, muốn đi chỗ nào thì đi chỗ đó, tùy lúc tùy nơi đều có thể xách hành lý rời đi, thật tốt biết bao!"
Văn Tinh Tinh đột nhiên sửng sốt, nhìn bóng lưng phong độ đang lái xe của Triệu Tử Khanh, không biết vì cái gì, cô gái này ở bên cạnh hai cô ăn uống miễn phí nhiều năm, thật sự rất ít khi nhìn thấy cô ấy có tâm trạng kém, rất ít, thậm chí là hiếm khi đề cập đến hai chữ gia đình!
"Tử Khanh!" Văn Tinh Tinh đột nhiên gọi tên của Triệu Tử Khanh.
Mê Truyện Dịch
"Hả? Sao vậy?" Triệu Tử Khanh vẫn liên tục chửi bới mà lái xe, phàn nàn chuyện tắc đường, phàn nàn những xe vượt mặt cô ấy.
Đến ngã tư, đèn đỏ sáng lên, Văn Tinh Tinh nghiêm túc nói: "Cậu thật sự chưa bao giờ có tâm trạng thật sự không tốt sao, muốn tìm ai đó nói chuyện không?" Dù sao thì Triệu Tử Khanh cũng chưa bao giờ nói những chuyện bí mật tận đáy lòng giữa phụ nữ với các cô, khiến cho người ta cảm thấy cô ấy căn bản không có bí mật, thật ra thì làm sao có thể chứ!