Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 43:1 Không nhìn xem là vợ của ai!

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:28:35
Lượt xem: 4

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/2VfvXerZvn

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cuối cùng An Noãn Noãn nghe thấy tiếng nước ào ào trong nhà bếp thì mới có phản ứng lại, nên ăn tối rồi. Cô mau chóng vứt cái máy tính xuống, đi dép lê rồi chạy vào phòng bếp. Cô mở to hai mắt ra nhìn.

“Sao anh lại biết nấu cơm?” An Noãn Noãn sửng sốt buông một câu rồi mau chóng đi vào. Cô cẩn thận “dìu” Cố Bắc Thần ra khỏi nhà bếp: “Sao anh lại không gọi tôi? Cũng thật là. Cậu cả nhà họ Cố sao lại có thể xuống bếp chứ?”

Sau khi Cố Bắc Thần được dàn xếp ổn thoả ngồi trên sô pha xong, anh ngồi xem bóng lưng cần mẫn mà khoé môi cong lên. Cậu cả nhà họ Cố sao không thể xuống bếp chứ? Con mắt anh rũ xuống nhìn qua hình ảnh trên màn hình máy tính của An Noãn Noãn.

Trung Quốc tứ đại – tứ đại danh tú và một vài bức tranh thêu có giá trị sưu tầm được lưu truyền qua nhiều thế hệ.

Lúc này, An Noãn Noãn làm một bát yến mạch rồi bưng cho Cố Bắc Thần: “Yến mạch này là để bổ sung thêm can-xi, giúp xương cốt phát triển. Trước khi ăn tối anh uống một bát trước đi. Cơm nước sắp nấu xong rồi.”

Đôi mắt Cố Bắc Thần hơi dịu dàng nhìn người phụ nữ trước mặt. Anh đưa tay lên cầm mặt của cô: “Nhưng tôi không muốn nói cảm ơn vợ thì làm sao bây giờ?”

Mê Truyện Dịch

Da mặt của An Noãn Noãn thật mỏng. Trong chốc lát, hai má của cô liền đỏ ửng lên. Cô nhăn mũi, trốn khỏi ngón tay thô ráp của người nào đó: “Ai cần anh nói cảm ơn chứ?” Nói xong, cô quay người đi.

Nhưng khoé môi của Cố Bắc Thần lại cong lên. Anh cầm máy tính của cô lên: “Cô bé.”

An Noãn Noãn quay người: “Gọi tôi sao?”

Cố Bắc Thần lắc lắc cái máy tình trong tay mình: “Chỗ này chỉ có một cô bé là cô thôi, bà Cố à.”

An Noãn Noãn cong mắt cười: “Anh muốn dùng máy tính của tôi?”

Cố Bắc Thần gật đầu: “Ừ.”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-431-khong-nhin-xem-la-vo-cua-ai.html.]

“Cứ dùng thoải mái đi.” Dù sao cũng đều là người một nhà mà.

Cố Bắc Thần lật xem từng bức ảnh về mấy bức thêu thùa được cất giấu kỹ kia. Anh không hiểu nghệ thuật hội hoạ và thêu thùa. Anh chỉ muốn xem trong mấy cái mà cô bé này xem điều bí ẩn gì. Quan trọng là anh muốndùng thời gian quý giá để tìm hiểu về cô bé nhìn thì có vẻ khiến cho ngươì ta yêu thích trên thực tế trên người cô lại ẩn giấu đủ loại kỳ lạ, tinh ranh.

Trong vô ý, ở góc phải hiện ra một cái khung đối thoại. Ảnh đại diện cứ luôn loé sáng.

Một cái ảnh đại diện đang phát điên, chữ đằng sau viết là: “Tên cặn bã Lục Tĩnh Vũ đó thế mà lại không biết hối cải. Anh ta đã lên giường cùng Mục Hiểu Hiểu rồi còn muốn dùng công việc để ép cậu đi vào khuôn phép. Chết tiệt, tên cặn bã đó sao không bị sấm sét tháng 6 đánh c.h.ế.t đi? A a a, Noãn Noãn đáng thương của mình, sau này cậu phải làm sao đây? Tình nhân của anh ta lại là Mục Hiểu Hiểu đó. Cô gái nhỏ đáng thương ơi cô gái nhỏ.”

Gương mặt của Cố Bắc Thần trong chốc lát lạnh như băng. Anh gập cái máy tính lại rồi cúi đầu bưng bát yến mạch uống hết từng thìa một.

Anh gọi cho Lục Đào: “Tan làm thì tới chỗ tôi một chuyến.”

Lục Đào kêu lên: “Đại gia à, sao anh không hỏi tôi sau khi tan làm có đi xã giao hay hẹn hò không.”

Cố Bắc Thần vô cùng nghiêm túc: “Lấy đâu ra lắm lời như vậy? Cứ như vậy đi.” Dứt lời, anh cúp máy, quyết đoán không cho đối phương nói gì hoặc có cơ hội từ chối.

Lục Đào cầm điện thoại cắn răng: “Được thôi. Được thôi. Anh đại gia, ai bảo anh là Cố Bắc Thần chứ. Tôi đây nhịn vậy.”

Cơm tối có vẻ khá đơn giản, bốn món ăn cùng với một bát canh. Kỳ thực mỗi món ăn đều là nguyên liệu mà chị Dương đã dày công chuẩn bị sẵn. Chị Dương sợ cô không biết nên đã ghi lại cẩn thận thứ tự các bước, thời gian nấu với độ lửa của từng món ăn cho cô.

An Noãn Noãn thật ra cũng chỉ biết làm mấy món ăn bình thường. Canh đơn giản còn được. Dựa theo trình tự mà chị Dương viết ra thì như nhìn quả bầu mà vẽ ra chiếc gáo. Tuy nhiên cô cũng thông minh, màu sắc hay hương vị đều không tệ.

Loading...