An Noãn Noãn không ngờ tới bọn họ sẽ đến náo động phòng tân hôn của Cố Bắc Thần. Vấn đề này, không kịp trở tay liền bị một đám sói đến làm ầm ĩ phòng tân hôn. Cũng may, rốt cuộc cô cũng là vợ của Cố Bắc Thần, điều này trong lòng mỗi người đều có giới hạn, ồn ào chút cũng được rồi, phần lớn tinh lực đi náo động mấy đôi tân hôn khác đi!
Trời tối lặng yên, trong phòng ngủ của sân nhỏ, tất cả đều là hoa hồng và hoa lan tươi, còn có cả hoa oải hương mà An Noãn Noãn thích nhất.
Cả căn phòng ấm áp, hương hoa tỏa khắp!
Cố Bắc Thần đêm nay rất dễ nói chuyện, không có quấn quýt tắm cùng với An Noãn Noãn, chờ khi An Noãn Noãn từ trong phòng tắm bước ra lau tóc, liền nhìn thấy toàn bộ phòng ngủ đều là hoa tươi và màn chiếu màu đỏ.
Cô dừng đông tác lau chiếc khăn trong tay? Cố Bắc Thần đâu?
An Noãn Noãn đi tới một bó hoa màu tím trước mặt, giơ tay ra nghịch hai con thỏ bằng lông, không khỏi cười ra tiếng!
Theo sau đó là tiếng mở cửa, chưa đợi An Noãn Noãn quay đầu, cánh tay dài của người nào đó vòng lấy ôm chặt cô từ phía sau, cúi đầu hôn trên tóc của cô: "Thích không?"
An Noãn Noãn cầm lấy hai con thỏ lông xù xoa xoa vào mặt của Cố Bắc Thần: "Ừm, thích!"
Sau đó An Noãn Noãn mới phát hiện Cố Bắc Thần đã tắm rửa rồi, hơn nữa còn không mặc gì cả, bên hông chỉ là quấn một chiếc khăn tắm lỏng lẻo!
An Noãn Noãn trợn to hai mắt: "Anh, anh đi đâu tắm vậy? Em còn tưởng rằng anh ở phòng khách thu dọn cơ!" Bị một đám đến náo động phòng làm phòng khách lung tung hết cả.
Cố Bắc Thần tiếp tục quấy rối, ngón tay nhấc mấy sợi tóc của An Noãn Noãn lên nghịch: "Ừm, bên ngoài đã dọn dẹp xong rồi, vừa mới đi ra phòng vệ sinh bên ngoài tắm nước lạnh. Noãn Noãn, anh lạnh, em phải làm ấm cho anh!"
An Noãn Noãn quay người, mặt đối mặt với Cố Bắc Thần, thân thể bên dưới Cố Bắc Thần lớn lên đang cố được anh khống chế.
Đôi má ửng hồng của cô vì hơi nước trong nhà tắm nhuộm lên càng thêm ửng hồng, nhìn thấy liền muốn cắn một cái!
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4291-dem-dong-phong-hoa-chuc.html.]
An Noãn Noãn cũng không tức giận như lúc nãy khi con bị mang đi nữa, sớm đã ném khúc dạo nhạc ngắn này lên chín tầng mây rồi, hai tay ở trên n.g.ự.c của Cố Bắc Thần cố ý, vô ý không ngừng vẽ hình vòng, giọng nói nhẹ nhàng: "Cố Bắc Thần, lễ cưới và đêm động phòng hoa chúc tinh tế và chu đáo đến như thế, anh rốt cuộc là chuẩn bị bao lâu vậy?"
Cố Bắc Thần cụp mắt, giọng nói khàn khàn, bàn tay lớn ấn cơ thể của cô vào cơ thể của mình, cúi đầu, một nụ hôn ấm áp rơi xuống ấn đường của An Noãn Noãn: "Thực ra vẫn luôn chuẩn bị, tìm cách nhưng mà đều biu bác bỏ, sau đó lật lại ý tưởng của anh và làm lại lần nữa, cũng không biết nghĩ mất bao lâu, dù sao thành ra thành phẩm cuối cùng là tất cả của ngày hôm nay! Thích không?"
An Noãn Noãn nhón chân lên, hôn một cái vào môi của Cố Bắc Thần: "Thích! Cảm ơn anh, Cố Bắc Thần!"
Mê Truyện Dịch
Sắc mặt của Cố Bắc Thần lúc này mới giả bộ tức giận: "Ừm? Gọi anh là gì?"
An Noãn Noãn môi hé nở nụ cười: "Cố Bắc Thần! Em thích gọi tên của anh như vậy, không gọi cả họ luôn cảm thấy kỳ lạ làm sao ý? Anh không thích à?"
Cố Bắc Thần lúc này mặt mày mới cong lên: "Vậy cũng được! Em thích là được, nếu em cảm thấy gọi cả họ và tên tốt thì tùy em?"
"Được! Cảm ơn anh, Cố Bắc Thần, hôm nay cảm giác giống như là đang nằm mơ vậy. Tuy rằng chúng ta đã có Đại Bảo và Nhị Bảo rồi nhưng em luôn cảm thấy, lấy được Cố Bắc Thần anh giống như là một giấc mơ vậy!"
Cố Bắc Thần cúi đầu, ở trên bờ môi của cô gái hôn gặm mấy lần.
"Hít!" An Noãn Noãn nhíu mày, vẻ mặt trong sáng khoa trương lên.
"Đau không?" Cố Bắc Thần trầm giọng hỏi.
An Noãn Noãn gật đầu: "Ừm! Đau ~"
Cố Bắc Thần hơi nhíu mày: "Cho nên, đây không phải là mơ, chính là hiện thực, An Noãn Noãn em đã gả cho Cố Bắc Thần anh."