"Làm sao, Cố thái thái không chào đón sao?" Dung Ngụy lắc ly rượu nho ở trong tay, lông mày mang theo nụ cười trêu chọc có chút ôn hòa.
An Noãn Noãn cong mày lên: "Đương nhiên có chào đón rồi, tôi đây không phải cảm thấy kinh ngạc sao, anh ở xa như vậy ~"
Dung Ngụy tiện tay lấy một ly rượu trong khay của một nữ binh phục vụ, đưa tới trước mặt An Noãn Noãn, ánh mắt chỉ về cốc nước sinh tố trong tay của cô: "Cố thái thái, tôi đây là vượt qua núi băng qua đèo đến ăn cỗ cưới của hai người, cô làm sao chỉ uống sinh tố? Không có thành ý chút nào đúng không?" Anh ta nói xong, quơ ly rượu ở trong tay, trừng mắt biểu thị không coi trọng đối với Cố Bắc Thần.
An Noãn Noãn lúng túng nói: "Anh Dung, tôi không uống được rượu!"
"Không uống được?" Dung Ngụy nhíu mày.
An Noãn Noãn gật đầu: "Ừm, tôi bây giờ không thể uống rượu được."
An Noãn Noãn cái cô gái này bây giờ cũng học được càng ngày càng thông minh rồi, cô đúng là uống một hai ngụm cũng không sao, sẽ không say rượu, nhưng mà ly rượu này, một khi cô uống cùng với Dung Ngụy, vậy thì những người khác nhất định bắt cô đổi thành rượu để uống rồi, vậy không say c.h.ế.t mới lạ.
Phản ứng của Cố Bắc Thần càng thông minh hơn, nhìn thấy Dung Ngụy nhíu mày, giọng nói khống chế vừa đủ, âm lượng chỉ ba người bọn họ nghe thấy được: "Dung Ngụy, anh phải thêm tinh thần rồi. Anh xem, chúng tôi rất nhanh sắp sinh thêm một đứa con gái rồi, anh xem xem, anh..."
An Noãn Noãn nhíu mày, sinh một đứa con gái?
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần sinh con gái với ai?
Thế nhưng một giây sau, Cố Bắc Thần ấn vào eo của An Noãn noãn, cố ý véo vào eo của cô, nhìn vào ánh mắt nghi ngờ của cô: "Đúng vậy không! Noãn Noãn!"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4281-lam-nao-dong-phong-cuoi.html.]
An Noãn Noãn nhìn Cố Bắc Thần ánh mắt xấu bụng vô cùng, ra sức gật đầu: "Đúng vậy! Đúng vậy!" Dù sao Cố Bắc Thần cũng giúp cô trốn uống rượu, nói một chút thôi mà. Cô đẻ mổ, trong vòng hai năm không thể có con, Cố Bắc Thần hẳn sẽ không quên chứ!
Dung Ngụy mặt mày thu lại, ly rượu kia đưa qua cho Cố Bắc Thần: "Được, anh giỏi lắm. Vậy ly này, anh thay cô ấy uống!"
Cố Bắc Thần uống vài chén cũng không thành vấn đề nhưng anh lại nhíu mày, quay người nhìn về phía An Noãn Noãn, cúi ở bên tai cô nói thầm câu gì đó, An Noãn Noãn cong khóe miệng lên gật đầu: "Ừm!" Sau đó, liền nói với Dung Ngụy: "Anh Dung, hai người nói chuyện đi, tôi đi một chút rồi quay lại."
Rất nhanh, An Noãn Noãn kéo Triệu Tử Khanh qua đây, Cố Bắc Thần vẫn ở bên cạnh Dung Ngụy, hơn nữa bọn họ đều là mặc quân trang cùng màu xanh. Triệu Tử Khanh cũng không chú ý đến Dung Ngụy liền bị An Noãn Noãn vừa dỗ vừa lừa kéo đến trước mặt của Cố Bắc Thần nói phải thay cô uống rượu.
Thế nhưng khi mà Triệu Tử Khanh và Dung Ngụy nhìn thấy nhau, ngược lại hình như không có chút gì kinh ngạc mà lại yên lặng.
Cố Bắc Thần vội vàng đưa ly rượu đỏ ở trong tay đến trước mặt Triệu Tử Khanh: "Triệu Tử Khanh, thay An Noãn Noãn uống ly rượu này. Đây là mệnh lệnh của quân trưởng Dung người ta đó, hai vợ chồng chúng tôi không thể không uống, nhưng hiện giờ Noãn Noãn lại không thể uống rượu."
Triệu Tử Khanh ngày hôm nay nói to là muốn làm phù dâu, thế nhưng thực sự là cô ấy cả ngày phải trông em bé, xách túi được không!
Phù dâu ở đây căn bản không dùng đến, người ta là hôn lễ quân sự, phù dâu và phù rể thực tế là thủ trưởng bộ đội tận tâm khổ sở, cho những phù rể kia một cơ hội xem mắt mà thôi!
Triệu Tử Khanh thông minh cỡ nào chứ, sáng sớm vừa nhìn đã hiểu ra, cho nên thà rằng làm bảo mẫu xách túi, trông bọn trẻ còn hơn là làm bia sứ cho người ta chọn.
Triệu Tử Khanh hôm nay mặc một chiếc váy dài đến mắt cá chân màu xanh nước biển. Bởi vì dáng cao gầy cho nên cô ấy đi một đôi giày đế bằng màu trắng, tóc búi cao ở sau gáy, dùng kẹp tóc màu xanh lam, kẹp lên nhìn rất xinh đẹp, một đôi mắt to, lấp lánh như ngôi sao trên bầu trời, trong sáng rực rỡ!