An Noãn Noãn cảm thấy cái tính động tí là thay đổi câu chuyện của Cố Bắc Thần cũng khiến cô linh hoạt hơn rất nhiều, liền theo bản năng nhấc chân lên, cử động qua lại, nhìn Cố Bắc Thần: "Wow? Quả thật không đau không sưng nữa này, thật thoải mái quá đi, lá thảo dược mà anh vừa đắp vào mắt cá chân của em là gì vậy?"
Cố Bắc Thần bóp chóp mũi An Noãn Noãn: "Lá ngải cứu."
"Wow wow ~ Anh biết nhiều thật đấy, nếu như lá ngải cứu này có tác dụng giảm sưng rất hiệu quả, vậy tại sao lúc mang thai anh không mua cho em? Lúc đó em đau muốn c.h.ế.t đi được, ngày nào cũng khó chịu như vậy.”
Vết sưng tấy khi An Noãn Noãn mang thai, rốt cuộc có bao nhiêu nghiêm trọng, Cố Bắc Thần không phải không biết, không phải không nhìn thấy, lúc đó cũng là sau khi sinh hai đứa nhỏ xong, An Noãn Noãn lần đầu tiên đề cập đến chuyện kia với dáng vẻ tủi thân.
Cố Bắc Thần cúi người, hôn lên khuôn miệng tủi thân của An Noãn Noãn: "Lá ngải cứu đó không được dùng cho phụ nữ có thai, nó có tác dụng bổ khí huyết, giải trừ huyết ứ."
Đôi mắt trong veo của An Noãn Noãn xẹt qua một chút tia sáng, cô nhìn Cố Bắc Thần cười toe toét: "Sao anh lại tốt như vậy chứ? Đáng ghét~" Trên miệng nói đáng ghét, nhưng đến cả mặt mầy đều nở nụ cười ngọt ngào rồi!
Cố Bắc Thần cúi đầu đặt lên lông mày An Noãn Noãn một nụ hôn dài, từ từ nâng mắt lên, nhìn cận cảnh đôi má ửng hồng như sương mù của cô: "Được rồi, nếu đã không còn khó chịu nữa, vậy tự ra ngoài thay quần áo đi, thu dọn chút, qua đó ăn cơm, lần này qua đó là cũng những người phụ nữ kia nói chuyện, vừa ăn vừa nói chuyện, chào hỏi mời bọn họ ăn uống ngon miệng là được, hửm?"
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn gật đầu như một con thỏ nhỏ ngoan ngoãn: “Ừm!” Sau khi ngoan ngoãn vâng một tiếng, cô ngẩng đầu lên nhìncằm Cố Bắc Thần, “chụt chụt” một tiếng.
Cố Bắc Thần thực sự không thể kéo dài được nữa rồi, hơi nhíu mày, bởi vì quá kiềm chế nên gân xanh trên mặt anh có chút nổi lên, giọng nói trầm thấp như muốn thắt chặt lòng An Noãn Noãn: "Được rồi, mau ra mặc quần áo vào đi, anh sẽ đợi em ở bên ngoài, buổi tối, trong đêm động phòng hoa chúc, cho em hưởng thụ."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4272-ngam-chan-cho-an-noan-noan.html.]
"Hả ~" An Noãn Noãn ôm trán: "Nhưng chúng ta đều có bảo bối rồi đó, còn làm cái gì mà động phòng hoa chúc, thật là~" Cô thật không muốn bị tra tấn, bị tên xấu xa nào đó tra tấn ngủ đến trưa ngày hôm sau thì mất mặt c.h.ế.t mất.
Nhưng An Noãn Noãn đương nhiên không biết cô vừa tự mình đang đi một vòng nguy hiểm, cô thậm chí còn không biết vừa rồi đối với Bắc Thần mà nói cô có bao nhiêu là cám dỗ c.h.ế.t người!
Hai người sánh bước bên nhau đi về phía sân thể thao.
An Noãn Noãn vẫn đang có câu hỏi vướng mắc trong lòng: “Tại sao hôm nay không có Tô Hướng Đông và Dương Mai trong lễ cưới tập thể vậy?” Cô rõ ràng nhìn thấy có hai cặp lúc trước cũng cùng Tô Hướng Đông kết hôn!
Cố Bắc Thần nắm tay An Noãn Noãn: "Vợ của Tô Hướng Đông đang ở quê, cho nên em không cần nghĩ nữa."
“Ồ!” An Noãn Noãn đáp lại một tiếng với tâm trạng không vui, nhưng cũng không tiếp tục chủ đề này, suy cho cùng cô hỏi cái gì Cố Bắc Thần đều nói có một câu, anh từ trước đến nay không bao giờ quan tâm đến chuyện tình cảm của người khác và những vấn đề nội bộ trong hôn nhân, chỉ như một người anh em, cấp trên, quan tâm với những hộ gia đình khó khăn quá tuổi lấy vợ, còn những chuyện lùm xùm khác, anh cũng sẽ không hỏi han gì cả.
Khung cảnh sôi động náo nhiệt của đám cưới tập thể là điều mà An Noãn Noãn không thể tưởng tượng nổi, họ còn mời các anh bộ đội văn nghệ của Đoàn Văn nghệ Quân khu đến phụ giúp!
Ngay khi Cố Bắc Thần kéo An Noãn Noãn xuất hiện, một người nào đó đã đưa ra một ly rượu: "Cố Soái, Cố thái thái, xin chúc mừng!"
An Noãn Noãn sau khi nghe được thanh âm quay đầu lại, kinh ngạc nói: "Oa! Anh cũng đến à?"