An Noãn Noãn sau khi suy nghĩ một chút, cắn môi dưới nói: "Sa Sa, thật sự không nói lời tạm biệt với Đường Thần sao?"
Trần Sa Sa cười khổ: "Thật ra, tôi chỉ muốn nói cho cô chuyện này."
Mê Truyện Dịch
"Ồ? Vậy, cô nói đi?" An Noãn Noãn nhìn ánh mắt của Trần Sa Sa vô cùng chân thành, cô vẫn luôn có thể nhìn thấy được vẻ mất mát đã từng có của mình trong đáy mắt Trần Sa Sa.
Trần Sa Sa khẽ cau mày: "Thực ra, tôi cũng muốn lời tạm biệt với anh ấy, cảm ơn tiền viện phí của anh ấy, đợi tôi kiếm được tiền sẽ trả lại anh, nhưng tôi nghĩ, có lẽ, anh ấy không muốn gặp tôi đâu, mà tôi nói đến chuyện trả tiền lại cho anh, ngay cả bản thân tôi nghe vậy cũng đều thấy không ổn, ya ~ tóm lại rất mâu thuẫn."
An Noãn Noãn cau mày: "Cô đó, tại sao lại nghĩ Đường Thần không muốn gặp cô chứ? Suy cho cùng, cô bị thương nặng như vậy, nguồn cơn là từ anh ấy, nếu không phải anh ấy, cô việc gì phải chịu đựng cơn đau ở chân suốt một năm chứ!"
Trần Sa Sa lắc đầu: "Không ~ Thật ra không phải như những gì mọi người nghe được đâu."
“Cái gì?” An Noãn Noãn hoàn toàn bị lời nói của Trần Sa Sa làm cho bối rối, tại sao lại không phải như những gì họ nghe thấy.
Trần Sa Sa nói: " Đến Hải Thành, vào công ty quảng cáo Mạt Uy, là tự bản thân tôi đến, không phải giống tin nhảm mọi người đồn là Đường Thần kêu tôi đến đâu."
Suy nghĩ của Trần Sa Sa rất lâu trước đây khi bước vào trường đại học...
Đó là lần đầu tiên cô ở sân thể thao trường đại học B, lần đầu tiên nhìn thấy Đường Thần đẹp trai toả nắng.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4241-trong-vong-ba-ngay-tom-duoc-co-ay.html.]
Khi đó, Trần Sa Sa mới học năm nhất, còn Đường Thần đã là nghiên cứu sinh, chuẩn bị làm thủ tục ra nước ngoài du học.
Ngày hôm đó, đội bóng rổ của trường đại học B do Đường Thần dẫn đầu đã thi đấu một trận kịch liệt với đội bóng rổ của một trường đại học nổi tiếng khác trên sân thể thao, mà lúc đó Trần Sa Sa đi làm thêm ở khắp nơi, thỉnh thoảng cũng đi làm một số việc tình nguyện gì đó, ngày hôm đó Trần Sa Sa đưa nước cho đội cổ vũ nữ, trao khăn cho các hoạt náo viên xinh đẹp.
Khi đó, Đường Thần bọn họ là người làm mây làm gió ở trường đại học B, là nam chính của các câu chuyện của các bạn cùng phòng phong đêm, vì vậy, Trần Sa Sa, người luôn mặc cảm, thậm chí nhìn cũng không dám nhìn những người đẹp trai tài giỏi đó.
Trong thời gian giải lao, một vài nam sinh đội bóng rổ ngồi trên lề để nghỉ ngơi, nhìn thấy Trần Sa Sa đang ôm một thùng nước trên tay, có nam sinh hét to nói: “Này? Người đẹp, cho chúng tôi mỗi người một chai nước, được không?”
Trần Sa Sa ngẩng đầu nhìn đám người khuôn mặt vui vẻ đang lộn xộn kia, lập tức nhíu mày, yếu ớt nói: "Ừm, được rồi!"
Sau đó, Trần Sa Sa ôm một thùng nước khoáng nặng như vậy và đi về phía những nam sinh kia.
Đường Thần đang rót một chai nước vào trong miệng, nhưng ánh mắt lại nhìn chằm chằm vào bóng dáng gầy gò của Trần Sa Sa, cô gái này tuy rằng trên mặt biểu thị vẻ ngượng ngùng, nhưng lại mang theo vẻ mạnh mẽ và kiên cường.
Một nam sinh trong đó nhìn thấy Đường Thần bí mật liếc mắt nhìn Trần Sa Sa, liền cố ý la ó: "Này, này này ~ cô gái nhỏ này thật là giỏi! Nhìn cô ấy rất đặc biệt! Các cậu mau xem xem, đôi mắt to của cô gái này giống ai?"
"Tiểu Yến Tử ~ Hú..." Một đám người bắt đầu cười rộ lên!
Một cậu nam sinh trong đó đứng lên nói: "Cô gái này ở khoa đó à? Chắc là em gái năm nhất rồi! Khà khà, sắp tốt nghiệp rồi hẹn một em gái khoa dưới vui chơi cũng không tệ!" Nam sinh kia là con nhà giàu, ăn chơi trác táng, là loại công tử đào hoa thay bồ như thay áo.