Cố Bắc Thần xoa đầu của An Noãn Noãn: “Thông minh. Bạn hợp tác của Cố Bối Bối đương nhiên sẽ không để ý đến chuyện tuyển dụng nhân viên rồi. Anh ta chỉ quan tâm việc người ta báo cáo cho anh ta là những người đó có thể trọng dụng hay những người đó không thể dùng được thôi.”
“Anh quen biết với ông chủ của phục sức “Tường Vi” sao?” An Noãn Noãn quay đầu lại, dựa vào lồng n.g.ự.c của Cố Bắc Thần, nhìn vào mắt của anh hỏi.
“Đương nhiên là quen biết rồi. Em cũng gặp anh ta rồi.” Cố Bắc Thần nói xong mới bừng tỉnh đại ngộ nói: “Chắc không phải đến tận bây giờ mà em vẫn chưa biết người hợp tác với Cố Bối Bối là ai chứ?”
An Noãn Noãn lắc đầu: “Em thật sự không biết! Em chỉ là người làm ăn nhỏ thôi, lấy đâu ra quen biết mấy người tai to mặt lớn trong giới kinh doanh của Hải Thành chứ?”
Đột nhiên, An Noãn Noãn giống như nghĩ ra cái gì mà nói: “Nhưng mà em đã nghe Bối Bối nhắc qua tên của ông chủ phục sức Tường Vi rồi. Trình Thiên Vũ. Cái tên này rất quen tai.”
Cố Bắc Thần hơi buồn bực. Ngoài phụ thân đại nhân và lão gia tử, Từ phu nhân, lão thái thái còn thêm một bạn học Cố Bối Bối thảo luận mấy ngày, âm thầm quan sát, bồi dưỡng tiềm năng kinh doanh của An Noãn Noãn. Nhưng sao anh phát hiện ra nha đầu này không có tâm tư đó hoặc thiên phú chứ?
Người sống trong Hải Thành, đừng nói An Noãn Noãn là con dâu nhà họ Cố. Tốt xấu cũng quen biết mấy người làm ăn. Làm sao đến cả Trình Thiên Vũ cũng có thể không biết chứ?
Cố Bắc Thần cũng không tiện đả kích sự tích cực của người phụ nữ nhỏ bé. Anh véo khuôn mặt mềm mại của An Noãn Noãn: “Trình Thiên Vũ, không những quen tai mà em còn biết anh ta là ai nữa.”
Trong chốc lát, An Noãn Noãn lấy lại tinh thần rồi ngồi ngay ngắn lên: “Anh biết sao? Vậy anh mau nói anh ta là ai đi. Lúc Bối Bối nhắc đến người này, em cho rằng anh ta chính là người kinh doanh phục sức.”
“Em còn nhớ Trình Thiếu mà ngày đó anh đưa em đi đua xe không?” Cố Bắc Thần nhìn vào mắt An Noãn Noãn hỏi, vẻ mặt vô cùng nghiêm túc.
An Noãn Noãn ra sức gật đầu: “Có. Nhớ rõ. Anh ta. Không lẽ là...”
“Đúng. Chính là anh ta, Trình Thiên Vũ, người đứng đầu của một trong bốn gia tộc lớn ở Hải Thành. Thân phận và tài lực dù bất kì ai trong Đường Thần, Cố Bối Bối và Nhạc Nhất Phàm có thể so được.”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4221-bi-mat-cua-hoa-tuong-vi.html.]
Mắt An Noãn Noãn mở to ra: “Sao em lại không nhìn ra được chứ?”
Cố Bắc Thần nhướng mày: “Không nhìn ra cái gì?”
“Không nhận ra Trình thiếu là người thiết kế trang phục a. Có thể thiết kế được quần áo mang phong cách phục cổ kết hợp với hiện đại như vậy.”
“Cho nên nói người không thể nhìn mặt mà bắt hình dong được!” Cố Bắc Thần nói rồi búng lên mũi An Noãn Noãn: “Sau này học cách quan sát người khác nhiều một chút.”
“Ừm!” An Noãn Noãn vẫn là có dáng vẻ không phản ứng kịp.
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần lại nói: “Còn nhớ đoá hoa tường vi được thắt trên hộp quà đó không?”
“Có!” An Noãn Noãn gật đầu: “Là logo phục sức của họ.”
Cố Bắc Thần híp mắt lại: “Cũng không phải tất cả đều như vậy.”
“Vậy còn có cái gì nữa?” An Noãn Noãn cảm thấy mặc dù Cố Bắc Thần là nhân vật ở trong giới quân sự nhưng anh lại quen biết và rất hiểu về những người tài trẻ tuổi trong giới kinh doanh. Không đến nỗi ngốc như cô, cái gì cũng không biết. Đại phú hào của Hải Thành đứng trước mặt cô mà cô còn không biết. Cũng không ai nữa rồi.
Lúc này Cố Bắc Thần mới nói cho An Noãn Noãn về mối quan hệ của mấy nhân vật lớn trong giới kinh doanh của Hải Thành. Dù sao bây giờ Từ Phượng Chi và Cố Vỹ Thành cũng đang âm thầm quan sát, bồi dưỡng năng lực kinh doanh cho An Noãn Noãn.
Trong lòng mỗi người của nhà họ Cố bọn họ đều rất rõ ràng. Chức vụ lớn của Cố thị trong tương lai nhất định phải đặt lên trên vai An Noãn Noãn. Cũng không thể để cả một doanh nghiệp to lớn của Cố thị giao cho một mình Cố Bối Bối đi quản lý, kinh doanh được.
Tất cả mọi người đều rõ ràng. Mà chỉ một mình An Noãn Noãn là không biết. Có lẽ đến cả việc nghĩ cô cũng chưa từng nghĩ doanh nghiệp của Cố thị sẽ có quan hệ gì với đứa con dâu như cô này.