An Noãn Noãn tắt máy, lấy điện thoại di động ra gọi cho Cố Bắc Thần, đây là lần đầu tiên cô bốc đồng như vậy, không cần biết Cố Bắc Thần có bận hay không, cô đều gọi mà không nghĩ đến sẽ để lại hậu quả gì.
Hôm nay, là ngày đầy tiên Cố Bắc Thần bắt đầu trở lại bận rộn với công việc sau khi kết thúc kì nghỉ phép ngắn hạn, sau khi xem video huấn luyện đường dài hà khắc, anh đang định tổ chức một cuộc họp cấp cao cho các khu doanh trại lớn này. Điện thoại của An Noãn Noãn liền gọi tới, người nào đó liền chột dạ, tưởng là do mình buông thả dục vọng quá độ khiến người phụ nữ nhỏ bé phải gọi điện đến chất vấn, trừng phạt anh.
"Alo! Vợ?" Cố Bắc Thần liền mặt dày không biết xấu hổ hề hề nói xâu buồn nôn trong phòng huấn luyện. Những người khác gần như nổi hết cả da gà!
Nhưng mọi người đều giả vờ như không nghe thấy gì, dù sao thì sếp cũng rất ít khi nói chuyện điện thoại với chị dâu trong phòng huấn luyện hay ở lúc làm nhiệm vụ.
An Noãn Noãn không hỏi Cố Bắc Thần có bận như trước không, cuộc điện thoại có làm gián đoạn công việc của anh không, mà đi thẳng vào vấn đề chính: "Cố Bắc Thần, em muốn anh giúp em một việc."
Dù đã cố gắng hết sức để kiềm chế cảm xúc nhưng giọng nói của An Noãn Noãn vẫn vô cùng ủy khuất, mang theo đè nén khóc nức nở.
Cố Bắc Thần lập tức nóng nảy, bước ra khỏi phòng huấn luyện: "Noãn Noãn, sao vậy? Sao em lại khóc?"
Cố Bắc Thần không hỏi như vậy còn không sao, được anh sốt ruột lo lắng quan tâm, An Noãn Noãn lập tức khóc nức nở nói: "Cố Bắc Thần, em đang ở nhà tù ở ngoại ô ..."
“Sao vậy?” Cố Bắc Thần lo lắng, Noãn Noãn của anh sao có thể bị bắt vào tù? Ai ăn gan hùm mật gấu sao.
"Không, không, em đến thăm Thang Mễ, cô ta, cô ta làm em tức chết... hu hu ..." Cô có nằm mơ cũng không bao giờ nghĩ rằng Thang Mễ sẽ tồi tệ như vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4181-xe-bo-khuon-mat-gia-tao-nhieu-nam-qua-cua-thang-me.html.]
Cố Bắc Thần thở dài: "Nha đầu thối nhà em, chạy tới thăm cô ta làm gì, em, em làm sao vậy? Nói đi! Muốn anh giúp cái gì? Là người phụ nữ đáng c.h.ế.t kia bắt nạt em sao?"
"Ừm, cô ta bắt nạt em ..." An Noãn Noãn vừa khóc vừa nói: "Anh không phải có thủ đoạn thông thiên sao, bây giờ anh gọi điện cho người đứng đầu bên này để em mặt đối mặt đối diện với Thang Mễ đi. Hôm nay như thế nào em cũng phải xé xác cô ta ra."
Cố Bắc Thần lập tức cự tuyệt: "Như vậy không được, em không được hồ đồ như vậy, người phụ nữ này bây giờ rất liều mạng, vỏ bọc cũng bị phá vỡ rồi, em gặp mặt trực tiếp với cô ta không may bị cô ta làm cho bị thương thì phải làm sao? Cái này tuyệt đối không được.."
An Noãn Noãn tiếp tục khóc: "Cố Bắc Thần, em không quan tâm. Nếu hôm nay anh không giúp em, em sẽ không rời đi nơi này. Nếu hôm nay không xé rách miệng Thang Mễ, em sẽ không rời khỏi đây. Hơn nữa, cô ta bị xích sắt còng tay chân, không thể cử động được, anh nhanh gọi điện đi. Hu hu..."
Uất ức này, hôm nay có trời mới biết, cô làm sao có thể tiếp nhận được!
Có vẻ như ông trời thực sự rất tốt với An Noãn Noãn, thang máy lúc đó đột nhiên bị hỏng.
"Noãn Noãn? Hãy nghe anh nói ..." Cố Bắc Thần cố gắng thuyết phục An Noãn Noãn từ bỏ việc xé rách mặt Thang Mễ. Cô gái này chưa bao giờ gây khó dễ cho anh, cũng sẽ không uất ức mà khóc như hôm nay. Rốt cuộc là đã có chuyện gì, Thang Mễ, người phụ nữ đáng c.h.ế.t này đã làm gì với Noãn Noãn.
“Em không nghe, em không nghe ~” An Noãn Noãn bịt tai hét vào điện thoại, hoàn toàn quên mất sự hiện diện của quản ngục và Sở Kiều Kiều.
Hiện tại cô đã hoàn toàn mất lý trí, cô chỉ muốn nhanh chóng mở cửa sắt để cô vào xé nát khuôn mặt đã cải trang bao năm của Thang Mễ, nếu không cô sẽ phát điên mất.
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần thở dài: "Noãn Noãn , dù có như thế nào cũng phải như vậy sao?”