“Ahaha ~” Thang Mễ lại cười điên cuồng, sau đó, cô ta lập tức dập tắt nụ cười và nhìn chằm chằm vào An Noãn Noãn, gằn từng chữ: “Hôm đó cô và Cố Bắc Thần đang ở quán cà phê, đánh bậy đánh bạ đi nhận chứng nhận kết hôn. Đúng là ngoái ý muốn. Sai lầm là do ngày hôm đó thang máy đột nhiên bị hỏng. Cô và Trương Bân cũng chỉ thiếu vài gaiay nữa là chạm mặt, cô ra khỏi thang máy còn anh ta lại đã bị kẹt trong thang máy ở phía sau. Nếu không thì hôm nay tiện nhân như cô phỏng chừng không biết đang ở cái nhà chứa nào mà tiếp khách đâu, lúc đó cô có còn cười được nữa không ... "
Thang Mễ nghiến răng nghiến lợi, âm thanh ngoan độc như hận không thể lột da An Noãn Noãn.
Toàn thân An Noãn Noãn không được khỏe lắm, cô bất ngờ đứng lên, thì lại cảm thấy dù sao cũng đã ở dưới mí mắt của cảnh sát, không thể xúc động như vậy, không thể gây thêm phiền toái cho Chúc Liệt.
Cô ngồi trở lại và nhìn chằm chằm vào người phụ nữ bên trong cửa sổ kính: "Thang Mễ, tôi nghĩ cô đã mất trí và bị điên rồi phải không?"
"Tiện nhân, cô mới điên rồi. Lão nương nói cho cô biết, lúc đó nếu thang máy không hỏng, ngày đó ngươi sẽ bị Trương Bân đánh thuốc mê, sau đó kéo đến khách sạn trên lầu làm nhục, sau đó nhờ vào ảnh chụp bức bách cô đi bán dâm, hahaha ..."
Sở Kiều Kiều không cầm điện thoại, cô ấy hoàn toàn không biết Thang Mễ đang điên điên khùng khùng cười cái gì, cô ta nói gì với An Noãn Noãn, cô ấy hoàn toàn không nghe thấy, ngoại trừ sắc mặt An Noãn Noãn xấu đến mức nắm c.h.ặ.t t.a.y thành nắm đấm, từ góc nhìn của Sở Kiều Kiều, nắm tay của An Noãn Noãn siết chặt đến mức khớp xương của cô cũng lộ ra trắng bệch.
An Noãn Noãn chậm rãi nhắm mắt lại, cô nghe thấy liền sởn gai ốc, lập tức bỏ ống nghe điện thoại, đứng dậy, nhìn quản ngục đứng cách đó không xa, môi mấp máy, người nọ hiểu ý, liền đi tới đây: "An phu nhân, ngài cần giúp gì sao?"
An Noãn Noãn thở ra hít vào, sau đó mới từ từ bình tĩnh lại, nhìn về phía quản ngục: "Xin lỗi, cho tôi hỏi một chút, anh có thể cho tôi trực tiếp đối mặt nói vài câu với người phụ nữ kia được không?"
Mê Truyện Dịch
Quản ngục nói: "Việc này không có chỉ thị của cấp trên, tôi không thể làm chủ được, người phụ nữ này còn chưa chính thức bị phán quyết, cho nên..."
An Noãn Noãn cau mày: "Còn chưa phán quyết? Tại sao không phán quyết cô ta?" Người phụ nữ đáng c.h.ế.t này làm nhiều chuyện ác sao lại không chịu đưa đi xét xử, còn chờ gì nữa?
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4172-nhac-den-chuyen-xem-mat-nam-do-son-ca-toc-gay.html.]
An Noãn Noãn đã hoàn toàn bị những lời nói của Thang Mễ làm cho tức giận, bất kể những gì cô ta nói lúc này là thật hay giả, có thể tưởng tượng được hình ảnh kia thật đáng sợ khiến cho người ta cảm thấy sởn cả tóc gáy.... Tại nơi đông người, cô bị một người đàn ông xa lạ đánh thuốc mê, sau đó bị đưa vào khách sạn.
Chỉ nghĩ đến thôi cũng thấy đáng sợ rồi, giờ nghĩ lại cảnh lúc đó, hình như sau khi lấy được giấy chứng nhận kết hôn với Cố Bắc Thần, người đầu tiên biết được là Thang Mễ, nhớ lúc đó Thang Mễ rất vui vẻ mà? Mặc dù Thang Mễ nghe tin Trương Bân kia bị kẹt ở trong thang máy, còn cô đã cũng một người 'Trương Bân' khác, cũng là Cố Bắc Thần lĩnh giấy chứng nhận kết hôn, Thang Mễ suýt chút nữa liền bùng nổ, nhưng rõ ràng cô ta thể hiện ra bên ngoài là vui vẻ và chúc phúc a?
Không đúng, không đúng? Sáng sớm hôm sau Thang Mễ đã đến phòng cô nói là để bắt người đàn ông đó. Nhưng khi nghe cô nói đó là Cố Bắc Thần, cô ta càng điên cuồng lăn lộn và la hét trên giường của cô. Nhưng ngày hôm nay nghĩ lại ánh mắt lúc đó của cô ta, quả thật là có vấn đề a!
Tại thời điểm đó một câu nói của Thang Mễ cô cũng không có một chút đề phòng đâu?
An Noãn Noãn nhanh chóng nhắm hai mắt lại, cô đối với sự phản xạ và không chút đề phòng nào với người khác của bản thân cảm thấy đặc biệt ghét bỏ, cô hận c.h.ế.t chính mình a!
Thang Mễ thật là đáng sợ!
An Noãn Noãn ngươi đúng là ngu ngốc c.h.ế.t đi được, sống đều như đồ bỏ đi!
An Noãn Noãn từ từ mở mắt ra, gắt gao nắm trong tay ống nghe điện thoại vẫn còn phát ra những tiếng chửi rủa của Thang Mễ.
Cả Sở Kiều Kiều và giám ngục đều sợ hãi trước vẻ mặt và ánh mắt của An Noãn Noãn.
"Noãn Noãn, chị bị sao vậy? Người phụ nữ xấu xa đó đã nói gì với chị?" Sở Kiều Kiều thật cẩn thận hỏi.