Không chờ Mạc Thành Phi kịp than thở, mấy tiếng ồn từ xung quanh lập tức vọng lại.
“Phải từ anh đến gánh vác…..”
“Đúng đó! Cậu chính là tên nhà giàu có hai đời ẩn mình trong đám vô sản chúng tôi, hóa ra mấy năm nay chúng ta đã bị cậu ta lừa trắng trợn như vậy. Bây giờ hôn lễ của cậu ta tổ chức trong quân khu của chúng ta, bọn tôi không làm cho cậu sạt nghiệp thì không cam lòng……”
Cố Soái chỉ phụ trách xem kịch, khóe môi chậm rãi cong lên nhìn đám ngươi đang ầm ĩ trước mặt.
An Noãn Noãn cũng hiểu được chút ít, để Cố Bắc Thần cầm đầu một đám người làm loạn thế này, quả thật là một đám sói đói.
“Cố Bắc Thần, sao em lại cảm thấy đám người các anh có chút ác cảm với người giàu vậy? An Noãn Noãn nói nhỏ với Cố Bắc Thần, trong lòng cô cũng thầm phủ nhận, theo lý này mà nói bọn họ ác cảm với người giàu có như Mạc Thành Phi cũng không phải, Cố Bắc Thần chẳng lẽ không giàu bằng Mạc Thành Phi sao!
Cố Bắc Thần nhìn sang An Noãn Noãn, anh nói với giọng điệu nghiêm túc: “Cái này không phải gọi là có ác cảm với người giàu, mà là anh em ở bên nhau nhiều năm như vậy, có chuyện gì cũng thành thật nói cho nhau nghe, nhưng lần này Mạc Thành Phi lại lừa tất cả mọi người như vậy, kể cả anh cũng bị cậu ta lừa luôn. Vậy em nói xem, bây giờ các anh em không để cậu ta tốn kém một chút, thì làm sao có thể nguôi được cơn giận bị lừa gạt trong lòng chứ!”
An Noãn Noãn bĩu môi: “Cố Soái anh nhỏ nhen như vậy thì cũng thôi đi, Mạc Thành Phi người ta giàu có thì đã sao? Anh làm vậy cũng hơi quá rồi, bữa cơm ngày hôm nay chắc cũng phải hao tốn cỡ mấy vạn lận đó!”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4141-nha-giau-co-hai-doi.html.]
An Noãn Noãn nhỏ giọng nói bên lỗ tai Cố Bắc Thần, trông cứ như muốn cắn lỗ tai anh tới nơi vậy: “Anh không sợ một đội trưởng doanh trại như cậu ta tiêu hao một số tiền lớn như vậy ở nhà hàng Tây cao cấp sẽ thu hút sự chú ý của rất nhiều người hay sao? Chỉ sợ chuyện này sẽ ảnh hưởng không tốt đến Cố Soái anh!”
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần càng cười tươi hơn nữa, anh đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu An Noãn Noãn: “Bà xã quả thật rất thông minh, làm cho bổn soái cũng không biết nên dạy dỗ em thế nào nữa đây!”
“Đồ đáng ghét!” An Noãn Noãn trừng mắt nhìn người nào đó, mỗi câu từ như ám chỉ cái gì đó của con người xấu xa kia làm An Noãn Noãn đỏ hết cả mặt!
Thấy An Noãn Noãn đỏ mặt, Cố Bắc Thần cũng không chọc cô nữa, anh nói với vẻ nghiêm túc: “Em không hiểu đâu, hành động này của cậu ta nói nhẹ lại một chút thì là khiêm tốn. Cái này thật ra cũng không có gì kỳ lạ cả, nhà cậu ta ở vùng đó cũng được coi là nhà giàu có nhất, nhưng đối anh và lãnh đạo mà nói, thì hành động giấu giếm này của cậu ta là tội khi quân đó biết chưa?”
Bởi vì Mạc Thành Phi vẫn luôn lấy thân phận hộ nghèo khó mà sinh sống, cho nên được hưởng rất nhiều ưu đãi của hộ nghèo, cùng với rất nhiều đặc quyền của quan binh khác. Tuy rằng mỗi lần nhận được những thứ đó, anh ta đều đem đi quyên góp cho quỹ phúc lợi và trại mồ côi, nhưng từ trước đến nay, anh ta chưa bao giờ công khai thân phận thật sự của chính mình.
Mãi cho đến khi người nhà giới thiệu Giang Nam cho anh ta làm quen, Giang Nam đương nhiên biết Mạc Thành Phi là ai, nhưng cô ấy lại không ngờ anh ta lại được mọi người ở chỗ đó đồn là một người quân nhân cao cấp, tuổi trẻ tài cao. Người như vậy mà còn không thích cô ấy thì thôi đi, anh ta còn cố ý đem cô ấy giới thiệu cho Liên Hạo. Ha! Giang Nam con gái người ta là sinh viên giỏi thuộc trường đại học hàng đầu đó có được không, cô ấy cũng không phải không biết quan sát, sao lại nhìn không ra được trong lòng Mạc Thành Phi đang nghĩ gì cơ chứ! Cho nên, sau khi chuyện của Giang Nam và Liên Hạo thành rồi, hai người liền quyết định nói ra bí mật của Mạc Thành Phi.
Mà Văn Tinh Tinh cũng không phải là cô ngốc không có đầu óc, tuy sau lần đầu gặp mặt cha mẹ của Mạc Thành Phi, Văn Tinh Tinh đã biết ngay là gia đình anh ta vốn không như Mạc Thành Phi đã nói, nghèo đến không có cái ăn, nhưng sau khi đi ăn Tết ở nhà Mạc Thành Phi một lần thì Tinh Tinh mới biết cái gì gọi là nhà giàu có ở nông thôn!