Sau khi nói xong, Cố Bắc Thần giơ tay giữ vai An Noãn Noãn ý bảo cô ngồi xuống, sau đó anh lại nói: "Lần này không sao đâu. Cơ sở phía dưới sẽ phải bận rộn làm việc trong hơn một tháng, đợi sau khi khỏe lại tôi sẽ hoãn lại công việc đưa em ra ngoài chơi."
An Noãn Noãn ngước mắt nhìn Cố Bắc Thần: "Chuyện đi ra ngoài này không vội, nhưng mà vết thương của anh không phải là đã động đến xương cốt nên phải dưỡng cả trăm ngày sao?"
"Tôi lần này bị thưởng chẳng qua là làm liên lụy đến vết thương cũ thôi, cho nên không có việc gì. Các quân y hàng đầu đều tham gia điều trị nên đừng lo lắng về điều này."
An Noãn Noãn gật đầu: "Ồ, vậy thì tốt rồi."
Cố Bắc Thần rũ mắt nhìn xuống khuôn mặt An Noãn Noãn, bàn tay to lớn của anh nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô nhẹ nhàng vuốt ve, mỗi một ngón tay đều nhẹ nhàng vuốt từng đốt ngón tay.
Tay của cô sờ thật mềm mại, như không có xương vậy, cảm giác thật thoải mái.
An Noãn Noãn cúi đầu nhìn xuống, ngón tay hơi chai sạn của anh xoa xoa lòng bàn tay cô, có chút ngứa, nhưng cô không thu tay lại, mấy ngày nay, cô đã từ từ thích ứng với anh.
Bây giờ đã kết hôn cô cũng không thể ly hôn được, tuy rằng mẹ chồng luôn chán ghét cô, ba chồng thì đến bây giờ cô vẫn chưa được nhìn thấy tận mắt, còn với những người khác, cô có thể cảm thấy rằng họ đã chấp nhận cô, miễn là Cố Bắc Thần đối xử với cô không có mục đích nào khác, chỉ vì muốn kết hôn mà kết hôn với cô là được.
Về phần tình cảm, tình yêu hay các điều khác, cô không quan tâm, dù sao thì nếu Cố đại thiếu gia muốn nói đến chuyện yêu đương cũng sẽ không cùng cô nói, đúng không?
Cố Bắc Thần xoa đầu An Noãn Noãn, kéo cô tựa vào lồng n.g.ự.c anh rồi để cằm anh tựa vào hõm vai cô.
An Noãn Noãn hơi nghiêng đầu, hơi thở tựa như ánh nắng ấm áp của anh phả vào bên tai làm cô cảm thấy ngứa ngáy nên hơi rụt rụt cổ lại.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-411-cho-em-thoi-gian-mot-thang.html.]
Nhất thời mặt cô đỏ bừng, không biết nên nhìn vào đâu.
Quả nhiên da mặt cô thật mỏng!
Mê Truyện Dịch
Cố Bắc Thần dùng một tay ôm eo cô để cô dựa sát vào mình hơn. Tay còn lại, anh lại tiếp tục chơi đùa với bàn tay nhỏ bé của cô, anh hơi nghiêng đầu, môi từ từ lại gần từng chút một cho đến khi gần chạm đến chiếc cổ mát lạnh của cô thì thả xuống một nụ hôn.
Tim của An Noãn Noãn đột nhiên đập thình thịch, cảm giác như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực.
Tuy rằng cô đã ở cùng Lục Tĩnh Vũ mấy năm, nhưng cô không hề buông thả mình như những cô gái khác, cùng lắm chỉ là nắm tay hoặc là Lục Tĩnh Vũ ôm rồi vuốt má của cô.
Cô làm sao giống Thang Mễ và mấy cô nàng hủ nữ bạn cùng phòng nói đến thần thông như vậy, về cái gì mà nụ hôn đầu tiên, lưỡi, hôn, rồi cảm giác lâng lâng như muốn lên tiên, cảnh hôn của nữ chính và nam chính trong tiểu thuyết với cô chỉ là chuyện bình thường, không có suy nghĩ gì. Cô luôn cảm thấy bản thân mình không thể phóng túng trước mặt Lục Tĩnh Vũ, cũng luôn tự phong bế chính mình cho nên Lục Tĩnh Vũ mới ngủ cùng Mục Hiểu Hiểu, đúng không ...
“Em đang nghĩ cái gì vậy? Hử?”
Nhịp tim của An Noãn Noãn đập càng lúc càng nhanh, cô co rụt cổ lại, mới lúc đầu cả người cô cứng đờ sau đó toàn thân lại nóng bừng lên.
Cố Bắc Thần xấu xa cố tình cắn vào dái tai của An Noãn Noãn vài cái, sau đó dựa vào bên tai cô nhẹ nhàng thổi luồng khí nóng vào tai cô, nói: "Tôi sẽ cho em thời gian một tháng. Lần sau tôi trở lại, chúng ta có thể chính thức trở thành vợ chồng được không, hử?"
Cô so với anh thật sự là mỏng manh hơn nhiều, hơn nữa cô còn nhỏ hơn anh gần mười tuổi, cho nên mỗi lần đưa ra quyết định đều phải nghĩ đến cảm nhận của cô mới được, nếu không cô gái này chẳng những không thích anh mà còn có thể rất chán ghét anh, xem anh giống như một người đàn ông xấu xa bỉ ổi đâu.
Mặt An Noãn Noãn rất nóng giống như bị lửa thiêu đến nóng bỏng, cả người đỏ bừng, đương nhiên cô hiểu được anh nói vợ chồng chính thức nghĩa là gì, cô cũng không phải là cô gái nhỏ ngây thơ cái gì cũng không biết, chỉ là cô không có kinh nghiệm mà thôi, chưa từng ăn thịt heo chẳng lẽ còn chưa thấy heo chạy sao, trước đó không lâu cô cũng mới nhìn thấy cảnh thượng cấm trẻ vị thành niên đó thôi!