An Noãn Noãn ngồi ngoan ngoãn trên ghế phụ cạnh ghế điều khiển, cong khóe môi, thưởng thức con búp bê kia, ngẫu nhiên lại nhìn qua bộ đồ chơi ghép hình cùng bóng cao su.
Cố Bắc Thần hơi hơi nhíu mày: “Người ta đưa lễ vật, em liền vui vẻ như vậy~” Giọng anh mang theo một chút u oán.
An Noãn Noãn trên mặt tươi cười càng thêm tươi tắn: “Bởi vì đẹp a! Em cũng chưa nhìn thấy búp bê nào xinh đẹp như vậy đâu!”
Đến nỗi hai lễ vật kia của con trai, cô mới không có hứng thú, dù sao đồ chơi của hai cái tiểu tử thúi đều sắp chất đầy phòng trẻ em rồi.
Cố Bắc Thần lái xe chậm lại, một tay cầm tay lái, một tay khác đưa qua nắm lấy bàn tay An Noãn Noãn: “Thích sao không tự mình đi mua? Anh nghĩ em chỉ thích con thỏ.”
An Noãn Noãn chớp chớp đôi mắt, đôi tay giơ con búp bê trước mặt Cố Bắc Thần khoe ra, lại nhanh chóng thu hồi: “Hừm ~ Thời điểm đặc biệt muốn mua một con búp bê như vậy, còn chưa quen biết anh, cho nên, khi đó em không có tiền mua, búp bê bằng ngọc và thủy tinh tạo thành như vậy đắt lắm đó!”
Cố Bắc Thần ánh mắt tối tăm, bàn tay to gắt gao bao bọc lấy tay nhỏ của cô, nắm lấy: “Hôm nay vui vẻ không?”
“Vâng! Trước giờ đều không vui vẻ như vậy, cảm ơn chồng, em muốn hôn anh một cái!” An Noãn Noãn nói xong liền nghiêng người qua bên kia, đặt một nụ hôn rơi lên sườn mặt Cố Bắc Thần!
Cố Bắc Thần nhếch miệng cười như thể vừa ăn được một viên mật đường ngọt ngào, mấu chốt là An Noãn Noãn phát hiện làn da màu lúa mạch của người nào đó thế mà phiếm hồng, nhạt đến dường như không thấy!
Đây chính là biểu hiện có hạn mà An Noãn Noãn hiếm hoi mới nhìn thấy trên mặt của Cố Bắc Thần đó nha!
Cố Bắc Thần dường như cảm giác được An Noãn Noãn phát hiện ra mặt anh đang đỏ, liền giả vờ nghiêm túc nhìn tình hình giao thông, cố ý thu hồi tươi cười trên mặt: “Nhắm mắt lại ngủ đi, đến thì anh sẽ gọi em!”
An Noãn Noãn cười càng thêm khoe khoang, vốn định tiếp tục trêu ghẹo Cố Bắc Thần, nhưng lại lo lắng an toàn ở trên đường núi, vẫn không cần “quấy rầy” anh thêm nữa!
Đến khi xe đã đi vào đoạn đường phồn hoa trong nội thành, Cố Bắc Thần mới thả chậm tốc độ xe, An Noãn Noãn ngủ không sâu giấc, đã cảm giác được bọn họ đã đi đến phía trong thành phố, mở to mắt, ghế đã được hạ xuống, trên người khoác chiếc áo khoác quân đội.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4102-co-soai-do-mat.html.]
Từ sườn mặt nhìn qua, Cố Bắc Thần vẫn như cũ theo dõi tình hình giao thông phía trước: “Tỉnh ngủ?”
An Noãn Noãn, “Ừm” một tiếng uể oải, nhanh tay điều chỉnh lại ghế ngồi, lúc này mới nhìn ngắm khung cảnh bên ngoài cửa xe, lúc này nhà nhà đều đã sáng đèn, ven đường náo nhiệt dị thường, nhưng thấy thế nào đều là con đường cô chưa từng đi qua thế nhỉ? Tuy là buổi tối, nhưng An Noãn Noãn vẫn nhận thấy, nơi này xác thật là cô chưa từng đến lần nào!
“Chúng ta định đi đâu nữa đây? Một ngày chưa thấy con trai, khẳng định khóc ầm lên rồi ~” An Noãn Noãn vẻ mặt nôn nóng, cô hiện tại cũng không thể chỉ lo mỗi mình, cô là mẹ của hai đứa nhóc đó!
Cố Bắc Thần hơi hơi nhíu mày: “Một ngày thôi mà, con trai không cần chăm sóc kỹ như thế, hơn nữa, hôm nay là lần đầu tiên hẹn hò của hai người chúng ta, em không nên làm mất đi hứng thú của bổn thiếu!”
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn sau vài giây mới phản ứng với lời Cố Bắc Thần nói, đột nhiên nhìn về phía người nọ: “Cố Bắc Thần, anh không phải đang cùng em trải nghiệm cảm giác yêu đương đó chứ?”
Cố Bắc Thần nhướng mày, chuyện rõ như ban ngày, cô nhóc này nhìn kiểu gì mà không ra vậy chứ!
“Em cảm thấy là gì? Không giống sao?” Cố Bắc Thần nghiền ngẫm nhìn An Noãn Noãn, nhẹ giọng nói.
An Noãn Noãn trước giờ luôn chống đỡ không được đôi mắt sâu thẳm kia của Cố Bắc Thần, dời đi ánh mắt: “Em làm sao biết được? Anh không có nói cho em biết nha ~”
Cố Bắc Thần buồn cười nói: “Chẳng lẽ khi người khác yêu đương, muốn cho đối phương một bất ngờ vui vẻ, cũng cần nói ra trước sao?”
An Noãn Noãn trợn trắng hai mắt, nhìn về phía trước, cố gắng không cho chính mình nhìn qua sườn mặt của người xấu kia, thật ra là tâm tư của thiếu nữ đã tràn lan, không cẩn thận một chút sẽ nhìn anh đến thất thần mất, ai! An Noãn Noãn thở dài không tiếng động, khó trách nhiều phụ nữ thấy cô cùng Cố Bắc Thần ở bên nhau liền hận không thể xé nát cô như vậy, bộ dáng như muốn ăn tươi nuốt sống, cô chính mình lúc đối mặt với người đàn ông này cũng không phải không cách nào chống cự hay sao!
Người phụ nữ nào đó nhìn về phía trước, làm bộ bình tĩnh nói: “Cố soái, lão nhân gia ngài sẽ không thật sự chưa từng yêu đương đó chứ?”
Cố Bắc Thần bị cô vợ nhỏ hỏi ngược lại, vô cùng khó chịu, hận không thể ôm lại đây giáo huấn lại một phen, xem cô còn dám như vậy không kiêng nể gì mà cười nhạo anh không!