An Noãn Noãn đẩy Trần Sa Sa đi một vòng trong vườn hoa. Suy cho cùng thì hai người cũng không quá thân thiết. Cho nên đều là câu có câu không nói về mấy chuyện vụn vặt, cố gắng hết sức không để bầu không khí trở nên lạnh lẽo.
Thực ra sâu trong lòng bọn họ đều là không ghét bỏ nhau. Ngược lại họ đều muốn lại gần nội tâm của nhau, làm bạn tri kỷ của nhau. Nhưng giữa bọn họ lại luôn cảm thấy có một tường thành che chắn ở giữa, không có cách nào đi xuyên qua được.
Trần Sa Sa quay đầu nhìn về phía An Noãn Noãn: “Noãn Noãn, đi thêm một vòng nữa rồi về thôi. Chắc cũng tới lúc tôi phải uống thuốc, làm trị liệu rồi. Cố Soái nhà cô cũng hiếm khi được nghỉ ngơi, cô không cần ở cạnh tôi đâu. Mau chóng đi nghỉ ngơi cùng Cố Soái nhà cô đi.”
Từ lần đầu tiên An Noãn Noãn nhìn thấy Trần Sa Sa này ở công ty quảng cáo “Mại Uy” đến bây giờ đều là cảm giác tự ti, mềm yếu, thanh tú đó. Có thể là vì nguyên nhân họ chưa từng giao tiếp sâu. Ngày hôm nay cô mới cảm thấy cô gái nhìn có vẻ bình thường này lại rất thông minh. Ngũ quan tinh tế, đôi mắt đen như sao trời đó khiến An Noãn Noãn cảm thấy rất thoải mái, rất nhẹ nhàng nhưng cũng rất thông minh.
Điều này khiến An Noãn Noãn hoàn toàn phải nhận định lại người phụ nữ ngồi trên xe lăn này.
An Noãn Noãn chỉ đành gật đầu: “Vậy được thôi!”
Lúc Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn rời khỏi bệnh viện, Cố Bắc Thần so với lúc đến không có gì khác biệt hết, vẫn là cánh tay dài ôm lấy eo của An Noãn Noãn suốt dọc đường đến bãi đỗ xe. Nhưng An Noãn Noãn thì không như vậy. Suốt dọc đường, cô nhíu mày, vẻ mặt khổ sở.
An Noãn Noãn vẫn như cũ lấy chìa khoá xe ra, chuẩn bị lái xe thì bị Cố Bắc Thần giữ tay lại: “Để anh lái.”
“Anh uống rượu rồi.” An Noãn Noãn tức giận trừng mắt nói.
Cố Bắc Thần buồn cười nhéo cái môi đang vểnh ra của người phụ nữ nào đó: “Chỉ uống chút rượu hoa quả đó. Vừa rồi lại uống nước giải rượu. Không sao rồi.” Dứt lời, anh tiến lên trước lại gần An Noãn Noãn: “Không tin, em ngửi thử xem. Một tí mùi rượu cũng không có. Lại nói người ngồi trên xe của bổn soái là em. Sao anh có thể đem tính mạng mẹ của con trai mình ra làm trò đùa được?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4051-chi-trach-gap-nhau-qua-muon.html.]
Trong khoảng cách gần, An Noãn Noãn quả nhiên không ngửi thấy mùi rượu mà lại ngửi thấy mùi thuốc lá. Giây sau, cô đẩy người nào đó ra: “Được rồi. Lái xe. Đi thôi.”
Sau khi Cố Bắc Thần nghe cô nói xong thì dùng thân đè lại. An Noãn Noãn rụt đầu về phía sau: “Anh lại muốn làm gì nữa?”
“Thắt dây an toàn.” Cố Bắc Thần nói rồi kéo dây an toàn ra thắt lại cho cô.
An Noãn Noãn lầm bầm: “Đi trong hành phố, cũng không phải là đường cao tốc, có thắt dây an toàn hay không cũng đâu có quan trọng như vậy.”
Cố Bắc Thần cũng không phải là không nhìn ra được tâm trạng của An Noãn Noãn. Anh đưa tay lên xoa đầu cô: “Ngồi ngoan ngoãn. Đưa em đi chơi cái gì đó phấn khích chút.”
An Noãn Noãn quay người lại: “Anh muốn đưa em đi đâu? Không phải đã nói là ra khỏi bệnh viện thì về nhà sao?”
Sắc mặt Cố Bắc Thần trong chốc lát trùng xuống: “Em cái nha đầu thối tha này, sao lại phá hoại tâm trạng của chồng em như vậy. Sớm như vậy quay về nhà làm gì? Không về. Đưa em đi chơi. Xem em kìa đi thăm người bệnh mà còn có thể khiến bản thân thành ra bộ dạng không có tinh thần được. Ai không biết còn cho rằng là chồng em không hầu hạ em cho vui vẻ.”
Cố Bắc Thần người này vẫn luôn có thể dùng một câu nói bình thường làm cho người nghe phải suy nghĩ vẩn vơ. Mà An Noãn Noãn nghe xong cũng buồn bực, khinh thường nhìn người nào đó: “Cố Soái, anh có thể đừng nói chuyện không?” Lời nói này rõ ràng mang theo ý cảnh cáo. Ý là bổn cung không vui, không cho phép nói chuyện.
Cố Bắc Thần cong môi. Nha đầu thối tha này. Tính tình càng lúc càng lớn rồi. Là bị anh chiều hư rồi sao? Nhưng mà ah cũng chỉ suy nghĩ dưới đáy lòng. Cố Bắc Thần vẫn ngậm miệng vào, không nói thêm nữa. Anh vốn không phải là kẻ thích nói nhiều. Chỉ là ở trước mặt An Noãn Noãn mới nói mấy lời trẻ con thôi.
Mê Truyện Dịch
Sau khi chạy đến đường lớn, nhìn đoàn người vội vã ngược xuôi bên ngoài, tâm trạng của An Noãn Noãn có vẻ tốt hơn so với lúc cô nhìn thấy Trần Sa Sa ở bệnh viện. Dù sao thì có một vài chuyện, một vài người, cô cũng chỉ có thể ở trong lòng “thánh mẫu” một hồi thôi.