Cố Bắc Thần chậm rãi nói: "Nhiều nhất, chính là La Tây bà ta vì góp vốn phi pháp mấy năm trước, hơn nữa sau đó vì một loạt các vụ được khui ra mà sợ tội mà nhảy lầu."
Sở Kiều Kiều trong lòng thầm chửi chính mình, cô ấy hiện giờ cũng không dòm ngó tâm tư của Cố Bắc Thần chỉ là đơn thuần sau khi anh phân tích liền thờ ơ cảm thấy được kiên định. Nhưng mà vì không cho trong lòng của tất cả mọi người hoặc ít hoặc nhiều xảy ra hiềm khích. Cô ấy vẫn là đưa mắt rời khỏi mặt của Cố Bắc Thần, nhìn về phía Cẩm Phong, nặng nề gật đầu nói: "Vậy thì tốt, chỉ cần không liên lụy đến anh là được!"
Sở Kiều Kiều nói câu này là thật lòng, bởi vì cô ấy thực sự lo việc này có liên quan đến Cẩm Phong.
Cẩm Phong nhíu mày: "Thì ra là lo lắng cho anh à! Không nói sớm, dọa anh sợ hết hồn!"
Sở Kiều Kiều lườm người nào đó: "Hừ ~ Phong thiếu có vẻ như là nghĩ nhiều quá rồi đấy! Tôi dựa vào cái gì để lo cho anh một người đã có vợ chứ. Lo lắng cho anh, vậy đó cũng là chuyện của vợ anh có được không!"
Câu nói này của Sở Kiều Kiều khiến cho cậu Phong người ta lúng túng nhưng lời cô ấy nói tuy rằng có chút già mồm nhưng cũng là lời nói thật, đúng chứ!
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn chọc Cố Bắc Thần, liếc mắt ra hiệu cho anh: "Đi tính tiền."
Hai người tính tiền xong bỏ của chạy lấy người. Lúc rời đi, An Noãn Noãn cho Cẩm Phong một ánh mắt cảnh cáo nói: "Xong rồi, anh giúp Kiều Kiều xin nghỉ một ngày, sau đó an toàn đưa con bé về nhà."
Ra khỏi quán cà phê, An Noãn Noãn vẫn luôn kéo chặt cánh tay của Cố Bắc Thần, chỉ lo anh chạy mất vậy.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4002-buoc-dau-tien-cua-yeu-duong.html.]
"Anh nói rằng hôm nay sẽ ở bên em cả ngày đúng không!" An Noãn Noãn liếc nhìn, ngẩng đầu nhìn về phía Cố Bắc Thần.
Cố Bắc Thần gật đầu: "Ừm, vậy thì tiếp sau đây phu nhân còn có tiết mục gì?"
An Noãn Noãn gật đầu, dường như là những gì Cẩm Phong vừa nói hoàn toàn không hề có chút ảnh hưởng gì tới cô, trong sáng cười nói: "Trước tiên đi cùng vợ đến trung tâm thương mại mua đồ, sau đó lại đi bệnh viên thăm một người. Không được từ chối em đấy!"
Cố Bắc Thần suy nghĩ một lúc, sắp xếp thời gian của mình đoán chừng cũng vừa đủ, dù sao từ khi hai người kết hôn đến giờ, Cố Bắc thần lần đầu tiên có một ngày không có điện thoại công việc quấy nhiễu. Quan trọng là đi chơi cùng với An Noãn Noãn. Bởi vì người phụ nữ nào đó cứ oán giận nói, cô chưa từng nếm thử dư vị yêu đương là như thế nào, cứ bắt Cố Bắc Thần bù lại cho cô!
Thực ra nghĩ lại, Cố Bắc Thần cảm thấy anh hình như cũng chưa từng trải qua dư vị của tình yêu!
Những năm tháng thanh xuân trước kia, cả ngày đều bị con gái đeo bám, cậu chủ như anh luôn có cảm giác ưu việt bùng nổ, đâu có lĩnh hội được cái gì mà đang yêu đương kia. Dù sao không có người con gái nào mà là anh chủ động theo đuổi, hoàn toàn không có cảm giác yêu đương gì cả!
Cho nên, sau khi bị An Noãn Noãn nói bóng nói gió vô số lần, Cố Bắc Thần cuối cùng đầu óc cũng được khai sáng rồi. Sau đó, anh hướng về mấy người dưới quyền của anh là mấy vị quân sư tình yêu và cao thủ tán gái hỏi bí quyết yêu đương. Sau đó có người nịnh bợ anh, còn tặng một quyển sổ tay bách khoa toàn thư về tình yêu, thế là, bản soái nào đó liền tin. Hôm nay đúng lúc là anh thực hiện bước đầu tiên của quyển sổ tay yêu đương!
Người nào đó rất căng thẳng!
Cố Bắc Thần nhìn An Noãn Noãn đáng yêu như vậy, cười xoa nhẹ vào đầu của cô: "Tại sao phải từ chối đi cùng cô gái xinh như vậy đi shopping chứ?" Dứt lời, anh còn có chút căng thẳng nhìn mắt của An Noãn Noãn: "Nhưng, chúng ta đi bệnh viện thăm ai?" Gần đây cũng không nghe nói ai nằm viện! Người xung quanh của An Noãn Noãn anh nắm rõ như lòng bàn tay.
An Noãn Noãn lúc này mới thu hồi nụ cười trên mặt: "Một người con gái tên là Trần Sa Sa, không biết anh có ấn tượng không?"