Sở Kiều Kiều bỗng dưng trợn to hai mắt nhìn An Noãn Noãn, ánh mắt của cô ấy rất phức tạp.
An Noãn Noãn đương nhiên hiểu phản ứng của cô ấy như thế nào, đưa tay ra ôm lấy cô ấy. Kể từ sau khi hai chị em bọn họ hòa thuận, đây là lần đầu tiên chân thành đến như thế, lại mở rộng vòng tay ôm lấy nhau!
Cằm của Sở Kiều Kiều đặt ở bả vai của An Noãn Noãn, tay của An Noãn Noãn ở sau lưng của cô ấy vỗ vỗ. Rất lâu sau, cảm giác người ở trong lòng tâm trạng bình tĩnh hơn một chút, cô mới nhẹ nhàng nói: "Kiều Kiều, đừng nghĩ nhiều như vậy. Cũng đừng nghĩ đến người phụ nữ đó có phải là bà ta hay không. Nếu như là bà ta, vậy thì bà ta là có tội phải chịu. Nếu như không phải bà ta, vậy thì hai chị em chúng ta cũng không giúp được xác c.h.ế.t đó, em hiểu không?"
Một lúc lâu, Sở Kiều Kiều mới từ trên bả vai của An Noãn Noãn đứng thẳng dậy, sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, ánh mắt đều trống rỗng. Thực ra, cô ấy biết tất cả đều là sự thật, lại sau khi biết trên tay của La Tây lại treo nhiều mạng người như vậy, thực sự rất hận bà ta. Nhưng nếu như nhớ đến cảnh m.á.u me thê thảm kia chính là La Tây thì trong lòng của Sở Kiều Kiều vẫn rất buồn. Dù sao, từ khi có trí nhớ đến nay, khi cô ấy lần đâu tiên gọi danh từ 'mẹ' vĩ đại này, đối diện chính là gương mặt trẻ trung xinh đẹp kia của La Tây!
Sau khi hai chị em bọn họ trở về sân, Cẩm Phong nhìn sắc mặt trắng đi rất nhiều của Sở Kiều Kiều: "Em hôm nay làm sao vậy?"
Sở Kiều Kiều cắn môi, nhìn Cẩm Phong: "Tôi muốn biết chuyện của La Tây xử lý như thế nào?"
Cẩm Phong mặt mày thu lại, bỗng nhiên ngước mắt lên nhìn mắt của Sở Kiều Kiều: "Nghe nói, tối hôm qua nhảy lầu tử tự."
Sở Kiều Kiều lảo đảo một cái, ngã trên ghế, lấy điện thoại di động ra, tìm ra tin tức kia: "Có phải là cái này?"
Cẩm Phong nhìn điện thoại của Sở Kiều Kiều, gật đầu: "Đúng vậy."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-4001-buoc-dau-tien-cua-yeu-duong.html.]
Sở Kiều Kiều trừng hai mắt, không chớp mắt nhìn Cẩm Phong, rất lâu sau mới yếu ớt nói: "Vậy ai mang xác của bà ta đi?"
Cẩm Phong đưa tay, rất muốn đem ôm cô vào trong lòng nhưng mà khi anh đưa tay ra, cơ thể Sở Kiều Kiều cứng đờ, tránh tay của anh ta:"Tôi đang hỏi anh đấy!"
Cẩm Phong lúc này vẫn không biết làm sao thở dài một tiếng: "Nghe nói là bộ phận ban ngành liên quan, nhưng ba mươi phút trước đã hỏa táng rồi."
Tất cả mọi người đều vì trạng thái của Sở Kiều Kiều mà yên lặng. Nhưng cũng chỉ là im lặng trong giây lát. Cố Bắc Thần càng lãnh đạm nhìn Sở Kiều Kiều, trầm giọng nói: "Đây cũng là kết cục tốt nhất của bà ta. Trước sau gì cũng đều chết. Tiết kiệm được một viên đạn cũng coi như là vận may của bà ta rồi."
Sở Kiều Kiều lúc này lông mi run rẩy: "Nhưng mà..."
Sở Kiều Kiều cũng không biết mình lúc này là đang lo lắng cái gì, luôn cảm thấy một người như thế từ trong nhà giam bị người ta lôi ra sau đó bỗng nhiên không còn nữa, vậy cũng phải có người điều tra chứ?
Mê Truyện Dịch
Như vậy, hậu quả, cô ấy không dám nghĩ tiếp.
Bỗng nhiên, Cẩm Phong giống như là rất hiểu trong lòng Sở Kiều Kiều đang nghĩ cái gì vậy, khóe môi cong lên, bưng chén rượu lên nhẹ nhàng uống một ngụm, bình tĩnh nói: "Em cứ việc yên tâm là được! Người mà bảo lãnh ra tù cho bà ta, cũng đã rời khỏi Hải Thành. Thêm nữa người đó cũng không phải là người Hải Thành, cũng không phải là người trong nước, tất cả đều kết thúc rồi."
Cố Bắc Thần cũng là trước đó nghe nói việc này rất nhiều chuyện đứng đằng sau, liền gật đầu: "Lần này, bởi vì chuyện nhảy lầu này mà tất cả mọi chuyện đứng đằng sau thôn Du Bắc sẽ được đưa ra. Vậy thì, bọn họ những binh tôm tướng tép sớm đã là rắn mất đầu rồi. Trước mắt lại xảy ra một chuyện lớn như vậy, ai còn đi quan tâm một người phụ nữ nhảy lầu mà c.h.ế.t chứ!"