Cố Bắc Thần nhìn vào menu lật xem mấy lần, nhưng đều là các loại món tráng miệng mà An Noãn Noãn thích ăn liền đưa máy gọi đồ nhân viên phục vụ ở bên cạnh: "Lên mấy món này trước đi, những món ăn nổi tiếng trong cửa hàng các anh đều mang lên hết đi."
Cố Bắc Thần nói xong liền cầm lấy giấy ăn bắt đầu lau bơ và sô cô la trên miệng cho An Noãn Noãn, còn không ngừng nói: "Làm sao còn không bằng hai thằng con trai chứ, hai đứa chúng nó uống sữa cũng không như em...."
"Ừm..." Đôi này đang ít hoặc nhiều hoặc cố tình hoặc vô ý ở trước mặt của Đường Thần mà ân ái cho nên Đường Thần này cũng đủ rồi, liền kéo dài tiếng ừm thật sâu.
Mê Truyện Dịch
Thấy Đường Thần ánh mắt và giọng nói ghét bỏ như vậy, An Noãn Noãn đá chân Cố Bắc Thần, còn chưa nói chuyện nữa, Cố Bắc Thần liền cố ý 'vô ý' xoa nhẹ đầu của An Noãn Noãn: "Em đá anh làm gì?"
An Noãn Noãn lườm một cái, cảm thấy không thể câu thông được với Cố Bắc Thần, một chút cũng không ăn ý. Động tác mờ ám này chút chốc liền bị người nào đó phá rồi.
Sở Kiều Kiều nhìn thấy ông chủ của mình và hai vợ chồng nhà Cố Bắc Thần vẻ lúng túng lại kỳ cục, liền nhìn Cẩm Phong: "Không sao, đi qua ăn chút gì thôi!"
Sau khi Cẩm Phong và Sở Kiều Kiều ngồi xuống, Đường Thần nhìn đồng hồ: "Vậy mấy người ăn đi, có yêu cầu gì thì cứ gọi nhân viên phục vụ và quan lí là được. Tôi còn có chuyện sẽ không ăn cùng với mọi người nữa."
Cố Bắc Thần này cũng quá đáng lắm, không chỉ không thành tâm thành ý mời tổng giám đốc Đường người ta cùng ăn một bữa cơm trưa thì thôi đi lại còn trịnh trọng hỏi: "Xem ra, bữa ăn hôm nay tổng giám đốc Đường là dự định miễn phí cho chúng tôi rồi."
An Noãn Noãn nghĩ dứt khoát giả bộ không quen biết Cố Bắc Thần cho xong đi! Cái người này thật sự là quá làm mất thể diện rồi.
Đường Thần đứng dậy, lạnh nhạt nhìn Cố Bắc Thần: "Thái tử gia nhà họ Cố lẽ nào thực sự là bị hai ngân hàng kiến thiết đều ăn đến nghèo túng rồi sao? Một bữa cơm cũng không ăn nổi."
Cố Bắc Thần bị một câu nói của Đường Thần làm cho nghẹn hoàn toàn không biết ngân hàng kiến thiết là cái gì. Cố Bắc Thần dùng ánh mắt cân nhắc nhìn về phía An Noãn Noãn: "Ngân hàng kiến thiết là cái gì?"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3991-co-soai-dua-gion-nhu-vay-cung-duoc-roi.html.]
An Noãn Noãn cạn lời nhìn Đường Thần, sau đó trừng mắt Cố Bắc Thần, tức giận nói: "Nói là hai đứa con trai của anh đấy."
Cố Bắc Thần lúc này mới đăm chiêu gật đầu, không kiềm chế được nhíu mày nhìn Đường Thần: "Đường thiếu lời này nói đúng là đang nhắc nhở bản soái rồi." Cố Bắc Thần nói xong, ngón tay thon dài gõ gõ ở trên bàn gỗ nguyên tấm: "Ngày nào đó Đường thiếu có dám sinh hai đứa con gái không? Hai thằng con trai thối nhà tôi tính cưới cả tập đoàn Thịnh Đường của Đường thiếu."
An Noãn Noãn thầm nghĩ cái người này cũng thật là, rồi gật đầu nói: "Ừm ừm ~ đề nghị này được, em đồng ý!"
Đường Thần ánh mắt ghét bỏ nhìn hai vợ chồng bọn họ kẻ tung người hứng, lạnh lùng nói: "Hai người vừa ăn vừa nằm mơ giấc mộng xuân thu của hai người đi."
Đường Thần nói xong liền nghiêng người vỗ vào vai của Cẩm Phong: "Tám giờ tối nay, gặp nhau ở chỗ cũ."
"Được, tối nay tôi mời." Cẩm Phong iền trả lời Đường Thần một cách thông minh sắc sảo.
An Noãn Noãn đứng lên, bởi vì cô rất ít khi kích động như thế này cho nên bỗng nhiên đứng lên như thế, không chỉ khiến Cố Bắc Thần không hiểu, Đường Thần cũng không hiểu.
An Noãn Noãn lúng túng bỏ tay xuống: "Cái kia, tổng giám đốc Đường, cùng nhau ăn bữa cơm đi! Vốn là nói muốn mời anh ăn cơm mà. Lần trước Đại Bảo và Nhị Bảo tiệc đầy tháng, anh chỉ gửi tiền mừng chứ không đến, hôm nay cùng ăn đi! Tuy rằng là nhà hàng của anh nhưng mà là tôi và Cố Bắc Thần mời!"
Đường Thần hiểu rõ gật đầu: "Hôm nay không được, tôi còn hẹn với người khác ở trên lầu. Để hôm khác đi!"
"Vậy ~ vậy cũng được!"