Uông Lập Xuyên đang nói chuyện điện thoại qua bluetooth, sau đó nói với La Tây: "Bà đợi trước, tôi sẽ xuống thang máy đón Kiều Kiều, ra khỏi thang máy quá tối rồi."
"Vậy Kiều Kiều có ở trên tầng cao nhất không? Tôi sẽ đi thẳng xuống cửa phòng con bé và đợi!" La Tây sợ đến mức run rẩy khi nói.
Lúc này, không ai có thể nhìn rõ vẻ mặt và ánh mắt của ai, Uông Lập Xuyên nhẹ giọng nói: "Kiều Kiều nói rồi, có một số chuyện muốn ở đây nói với bà, sẽ không thu hút sự chú ý của bất kỳ ai ở đây, cô ấy dường như an bài cho bà xong rồi. Sáng sớm mai bà liền có thể rời đi rồi, vì vậy vẫn nên cẩn trọng thì hơn."
Nghe Uông Lập Xuyên nói, La Tây siết chặt áo khoác: "Vậy được, gặp Kiều Kiều rồi, nếu con bé mặc mỏng, hãy khoác áo của ông cho con bé......"
"Chuyện này không cần bà lo lắng, bà đứng ở đây đừng nhúc nhích, dù sao trời rất tối, tôi xuống đón Kiều Kiều đã." Uông Lập Xuyên nói xong liền quay người rời khỏi tầng cao nhất của tòa nhà.
Trong một căn phòng thô sơ trên tầng ba mươi, trời vẫn còn tối, mẩu t.h.u.ố.c lá giữa những ngón tay của Cẩm Phong, sau đó Uông Lập Xuyên bước vào cửa cũng châm một điếu thuốc.
Uông Lập Xuyên cung kính nói với Cẩm Phong: "Phong thiếu nghĩ xong rồi?"
Cẩm Phong phun khói thuốc ra xung quanh, liếc mắt: "Đây là công đạo và giải thoát tốt nhất đối với Kiều Kiều."
"Xem ra Phong thiếu của chúng ta rất có tình người a! Đây là muốn cho mỹ nhân vui vẻ, phải đích thân ra tay, nhưng yêu cầu của bố mẹ đối với cậu, tôi nghĩ cậu nhất định phải nhớ, cậu tuyệt đối không được để trên tay dính máu."
Cẩm Phong hung hăng cầm lấy tàn thuốc: "Yên tâm, tôi sẽ không động đến một cọng tóc của mụ phù thủy đó, đồ tới tay chưa?"
Uông Lập Xuyên gật đầu, lấy ra một cây bút ghi âm và một văn kiện: "Đây đều là lời khai của La Tây, tài liệu này là tài liệu đã qua tay cô Kiều Kiều, tất cả đều đã có chữ kí của La Tây, những cái khác, đều không có gì."
Cẩm Phong gật đầu: "Ông xuống lầu đi trước đi, chúng ta sẽ gặp nhau ở khách sạn Kim Hải."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3962-gap-mu-phu-thuy-tren-san-thuong.html.]
Uông Lập Xuyên trầm ngâm suy nghĩ: "Thiếu gia, cậu thực sự không cần sự giúp đỡ của chú Lập Xuyên sao?"
"Không cần, tôi có thể tự làm được, việc trong vài phút nữa, nói không chừng xe của mấy người sẽ bị xe của tôi bỏ lại phía sau đó. Đi đi! Tôi lên trên gặp mụ phù thủy đó."
Uông Lâp Xuyên nhìn căn phòng tối đen như mực, Cẩm Phong một mình đi tới đi lui, hơi nhíu mày: "Cô Kiều Kiều không tới sao?"
Cẩm Phong nhìn chằm chằm Uông Lập Xuyên qua bóng đêm: "Loại chuyện này, tôi sao có thể để cô ấy tham gia, ông hồ đồ thật rồi."
"Hơ hơ, tên nhóc thối, vậy tôi xuống đây."
Phong thiếu nghịch ngợm vừa mới cười nói với Uông Lập Xuyên, giẫm lên bậc thềm đi lên sân thượng, lập tức trở nên nghiêm nghị và lạnh lùng.
Sau khi nghe thấy tiếng bước chân, La Tây quay người nhìn về phía cửa ra vào: "Kiều Kiều? Là Kiều Kiều sao?"
Mê Truyện Dịch
Dáng người cao lớn kia hiển nhiên không phải Sở Kiều Kiều! Đến cả tiếng bước chân cũng không phải, rõ ràng là một người đàn ông!
"Bà La? Tôi là Cẩm Phong." Trước khi La Tây kịp phát ra âm thanh, Cẩm Phong đã chầm chậm gọi tiếng bà La.
La Tây ngay lập tức hiểu ra rằng người đến là Cẩm Phong!
Cẩm Phong từng bước đến gần La Tây, không hề có ý định dừng lại, anh ta không chút do dự nói: "Bà La, Kiều Kiều đến đây tôi không yên tâm, tôi thay cô ấy đến đây, bà không có ý kiến gì chứ!"