Nhưng trong khoảnh khắc tiếp theo, lời nói của Uông Lập Xuyên hoàn toàn khiến La Tây rối tung lên, nhưng cũng chỉ có thể tiến từng bước một.
Uông Lập Xuyên bình tĩnh nói: "Bà La, việc đến nước này bà còn không hiểu sao? Vợ chồng trong lúc gặp đai nạn cũng đều là mỗi người tự đi đường của mình, huống chi là mối quan hệ giữa bà và Vương Tiến Tài, cho nên nói, vẫn là tự bảo vệ mình đi! Về phần tình hình của Lão Vương bên kia, tôi thật sự không biết."
Những người như Vương Tiến Tài không thể lọt vào trong mắt của Uông Lập Xuyên quá ba lần, phàm là người trong giang hồ. Mọi người đều có những quy tắc gia tộc riêng. Mà Vương Tiến Tài ông ta cũng chỉ là một con chó, đến thời điểm cần dùng, ông ta chính là bị điều khiển, không cần ai nhớ ông ta là thứ gì, bây giờ trong hoàn cảnh này, người nào não tàn mới tiến vào vũng nước đục với ông ta.
La Tây không biết bên ngoài đã xảy ra những biến hóa thay đổi gì, cho nên lúc này chỉ có thể nghe Uông Lập Xuyên nói, gật đầu đáp ứng: "Ông Uông nói đúng lúc, tôi sẽ nghe theo sự sắp xếp của ông."
Uông Lập Xuyên cũng không có hứng thú với La Tây, chỉ gật đầu: "Bà La hiểu được thức thời, rất tốt."
Còn tưởng rằng mình còn là vợ thị trưởng hô mưa gọi gió kia sao, hừ. Uông Lập Xuyên trong lòng hừ lạnh một tiếng.
Khu phố người Hoa ở Hải thành, là đoạn đường tập trung những người nổi tiếng ở Hải Thành. La Tây được xe của Uông Lập Xuyên chở vào một sân dân cư hẻo lánh ở khu phố người Hoa.
Lần đầu tiên La Tây cảm thấy việc được tái sinh lại là một chuyện tốt đẹp như vậy, không khí ở khu phố người Hoa thật trong lành, dường như khi còn là vợ của thị trưởng, bà ta chưa bao giờ được nếm trải không khí trong lành như vậy!
Khoảng sân nhỏ nhỏ nhắn, rất phong cách, khắp sân có tre xanh, tiếng nước chảy ào ào, sân nhỏ đơn giản mà trang nhã.
Mê Truyện Dịch
Sau khi xuống xe, La Tây nhìn quanh rồi lại nhìn Uông Lập Xuyên: "Ông Uông, con gái tôi Kiều Kiều, nó......"
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3942-khong-co-hung-thu-voi-bo-dang-thuy-mi-cua-ba-ta.html.]
Uông Lập Xuyên với một cử chỉ lịch thiệp: "Bà La mời đi bên này, đại tiểu thư không thể đến đây lúc này. Cô ấy hiện là nhân viên của Thịnh Đường. Bây giờ tình hình bên ngoài rất phức tạp, bà sống tạm ở hàn xá trước đã, đại tiểu thư sau khi nghỉ phép hoặc tan làm sẽ tìm thời gian thích hợp để gặp bà."
La Tây gật đầu: "Vậy được, vẫn là ông Uông suy nghĩ chu đáo."
"Đâu có, là con gái của bà suy nghĩ chu đáo đó."
La Tây đã dành hai ngày hưởng thụ trong sân nhỏ yên tĩnh, nhưng ngoài những người mặc đồ đen được canh gác cẩn mật, thì còn có một vài người hầu. Bà ta ăn uống ngon cùng mặc nhiều bộ quần áo hàng hiệu đắt tiền, nhưng bà ta không được gặp Sở Kiều Kiều. Còn Uông Lập Xuyên có mấy lần mặt đối mặt ăn cơm với bà ta nhưng ông ta dường như vẫn không có hứng thú với bộ dạng thùy mị của bà ta? Trong hồ lô của Uông Lập Xuyên rốt cuộc muốn làm cái gì?
Hay mục tiêu của Uông Lập Xuyên là Sở Kiều Kiều?
La Tây mím môi cười, đàn ông ấy mà, chỉ cần giàu có quyền thế, liền thích trẻ đẹp, xem ra Uông Lập Xuyên mũ áo chỉnh tề kia căn bản đối với bông hoa cúc như bà ta không có hứng thú, kia chỉ có thể là Sở Kiều Kiều thôi!
Ừm, con bé hẳn đã giúp Uông Lập Xuyên được thành công như ngày hôm nay, chỉ cần Sở Kiều Kiều có thể đến là tốt rồi.
Đến bữa tối, Uông Lập Xuyên quả nhiên tới dùng bữa tối với La Tây, La Tây mặc một bộ sườn xám lụa do người hầu đưa tới, cả người khí chất khôi phục như ban đầu rất đoan trang.
La Tây nhìn về phía sau của Uông Lập Xuyên: "Kiều Kiều còn chưa tới sao?"