Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 388:2 Kết cục của La Tây.

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:01:23
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Cho nên lúc mới đầu, khi người cầm đầu kia sai bảo La Tây làm việc, kêu bà ta đi hầu hạ mấy chị đại, La Tây liền hừ lạnh với bọn họ: “Các người mù hết rồi sao, kêu tôi đi hầu hạ các người? Các người biết lão nương là ai không? Nói ra sẽ dọa cho các người sợ c.h.ế.t khiếp!”

Người phụ nữ cầm đầu khoanh tay trước ngực: “Chu choa~ bà già, có lẽ bà đã quên mất đây là đâu rồi! Phàm là người vào chỗ này thì đều là tử tù cả! Bà đây chả thèm quan tâm bà là ai, chúng ta cũng có đãi ngộ và quy tắc như nhau thôi. Mau đi xách dép cho tôi, rồi còn giặt vớ, chà bồn cầu, nếu không là tôi cho bà ăn phân đấy!”

La Tây lập tức nổi m.á.u điên lên: “Các người dám động vào tôi một chút thử xem? Tôi chính là vợ của thị trưởng Hải Thành, hôm nay chỉ là do tôi bị mấy tên xấu xa vu oan mà thôi, nếu như mấy người biết khôn……..”

“Ha ha……” Người phụ nữ cầm đầu cười lớn tiếng, sau đó nhìn sang mấy bạn tù xung quanh mà nói: “Bà phù thủy này nhất định là bị khùng rồi, ăn nói bậy bạ, tôi đây cũng có thể nói mình là vợ tổng thống nước M đây này, ha ha……”

Cười đã đời xong, người cầm đầu đó liền nói: “Chị em đâu, đánh bà ta cho tôi, đánh đến chừng nào bà ta chịu nghe lời mới thôi.”

Kể từ lúc đó, La Tây liền biến thành dáng vẻ như An Noãn Noãn thấy lúc nãy, người mặc bộ đồ tù nhân rộng thùng thình, đầu tóc bù xù, mặt mày bẩn thỉu cắm xuống đất, người cầm đầu kia kêu bà ta đi chà bồn cầu, bà ta cũng không dám cãi lại nửa lời…….

Lúc này, Sở Kiều Kiều cũng không nén nổi tò mò, cô ấy liếc qua màn hình máy quay một cái, trong nháy mắt, cả người cứng đờ ra.

An Noãn Noãn thoáng nhìn qua phản ứng của Sở Kiều Kiều một cái, sau đó quay mặt về phía màn hình: “Sao, đau lòng sao?”

Sở Kiều Kiều đơ người ra một lúc lâu sau mới phản ứng lại, ánh mắt dời đi chỗ khác: “Không có, nhìn lâu rồi sẽ quen thôi, đây là báo ứng bà ta phải gánh chịu.”

Trong mắt An Noãn Noãn từ trước đến nay chưa từng có một tia hung ác nào, cô chỉ trừng mắt với khuôn mặt đáng hận trước màn hình lớn: “Đúng vậy, không cho bà ta chịu vũ nhục mà trực tiếp b.ắ.n một phát là quá hời cho bà ta rồi.” Nói xong, cô đứng dậy: “Đi thôi, chị muốn đi gặp mặt bà phù thủy kia!”

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3882-ket-cuc-cua-la-tay.html.]

Sở Kiều Kiều ngây ngốc nhìn theo bóng dáng An Noãn Noãn, từ trước đến nay cô ấy chưa từng nhìn thấy An Noãn Noãn lãnh đạm, hung tàn như vậy, cảnh tượng bạo lực như thế nhưng cô vẫn nhìn mà không chớp mắt lấy một cái.

An Noãn Noãn dừng bước, xoay người nhìn Sở Kiều Kiều vẫn đứng ngây ngốc tại chỗ: “Làm sao vậy? Nếu như bây giờ em thấy chị quá đáng, vậy em có thể nghĩ về ông bà nội đầu tóc bạc trắng nhưng không có được căn nhà để về, em có thể nghĩ về người cha hết mực thương yêu em nhưng ông ấy đã uống thuốc độc tự sát trong một đêm. Tất cả những thứ này là vì ai, vì ai mà nên?”

Mê Truyện Dịch

Sở Kiều Kiều bình tĩnh nhìn An Noãn Noãn trước mặt, đầu óc cô ấy bây giờ trống rỗng, tất cả mọi thứ tưởng như đang ở trong mơ mà lại xảy ra trong hiện thực.

Hàng mi An Noãn Noãn run rẩy, cô tiếp tục nói: “Em chỉ thấy được một phần mà thôi, hình ảnh bà phù thủy đó bị hành hạ còn rất nhiều! Chị cũng không muốn làm ô uế con mắt của mình nên chỉ xem nhiêu đó thôi. Năm đó, chính chị đã tận mắt nhìn thấy mẹ của chúng ta dần dần trút đi hơi thở cuối cùng, đến cả lần cuối cùng để gặp mặt bà ngoại chị cũng không có được. Những thứ đó đều được La Tây ban tặng, một chút vũ nhục này cho bà ta thì có đáng là gì!”

Sở Kiều Kiều chớp mắt, cô ấy lắc đầu: “Em không phải không tin lời chị, em chỉ đột nhiên cảm thấy chị thay đổi rồi, chị trở về thành dáng vẻ như Sở Mộng Thần trước đây, thật sự, rất giống.”

An Noãn Noãn thở hắt ra: “Chị còn tưởng em cảm thấy chị lạnh lùng vô tình, làm chị sợ muốn chết, chúng ta đi thôi! Chúng ta đi gặp bà phù thủy đó, chị có chuyện cần hỏi bà ta. Chúng ta đi nhanh, Tổng giám đốc Đường còn đang vội kìa!”

Giáo quan gõ cửa phòng giam, sau đó hét lớn với đám nữ tù nhân trong phòng: “Yên lặng hết đi, bà La Tây, có người muốn gặp bà, nhanh chân lên.”

Hai mắt La Tây lập tức sáng lên: “Là ai muốn gặp tôi? Là muốn đón tôi ra ngoài phải không?” Bà ta thật sự không thể chịu đựng cái nơi quỷ quái này thêm phút nào nữa!

Giáo quan liếc nhìn La Tây tóc tai bù xù: “Không biết, mau ra đây, đi theo tôi.”

Loading...