Trên mặt Cẩm Phong liền xuất hiện một vạch đen, nhưng khoảnh khắc tiếp theo, anh ta nhìn Sở Kiều Kiều nở nụ cười xấu xa chống lại ánh mắt cảnh cáo anh ta của cô ấy, cong khóe môi và cố ý hét lên: "Cố Soái, là người từng trải, anh có biết làm hỏng việc tốt của người khác là vô đạo đức như thế nào không? Tôi tắt máy trước, làm xong việc tôi sẽ goi lại cho anh." Nói xong, một thanh niên nào đó dứt khoát cúp điện thoại và tắt máy. Đây là diễn trò sao? Ừm phải làm đầy đủ mới có thể làm giả được.
Trong khoảnh khắc tiếp theo, Sở Kiều Kiều hoàn toàn tức giận, lửa giận bùng nổ, chỉ vào Cẩm Phong: "Anh, như thế nào anh có thể nói như vậy được.....”
Cẩm phong nhướn mày kiếm: “Trước tiên em cũng không dạy anh phải nói như thế nào, cuối cùng anh cũng không thể nói là anh và em cái gì cũng không làm mà chỉ trùm chăn nói chuyện phiếm, em nghĩ đi mặt mũi của phong thiếu này biết giấu đi đâu?”
Sở Kiều Kiều trợn to hai mắt: "Anh..."
Cẩm Phong mới không quan tâm đến vẻ mặt xuất sắc lại khiếp sợ của Sở Kiều Kiều, anh ta liếc nhìn Sở Kiều Kiều và lắc lắc chiếc ví trong tay: "Ngoan ngoãn cầm lấy, nghe theo những gì mà anh sắp xếp tiếp theo, nếu không bổn thiếu gia này sẽ thật sự diễn giả thành thật, hửm?"
Sở Kiều Kiều hung hăng nuốt nước miếng, nhìn chằm chằm Cẩm Phong: "Anh..."
Mê Truyện Dịch
Bây giờ Sở Kiều Kiều không có lời nào để nói ngoại trừ chữ anh, dường như hoàn toàn mất đi khả năng sử dụng từ ngữ, xem ra cô ấy thật sự quá xem trọng Cẩm Phong, từ khi biết thân phận thật sự của anh ta, cô ấy vẫn luôn cho rằng Cẩm Phong là một chính nhân quân tử, nhưng hiện tại cô không thể không chửi bậy một câu, quạ trên thế giới này đều đen như nhau! Chính nhân quân tử ở đâu ra!
Mà ở đầu giây bên kia điện thoại của Cố Bắc Thần kêu lên một tiếng bip dài, sau một cấu nói đùa của ai đó, Cố Soái thông minh như vậy đột nhiên nhất thời hồ đồ rồi, phản ứng có chút chậm chạp, như vậy một lúc rồi bật thốt lên một câu thô tục: “Mẹ nó! Người này không phải là Phong thiếu đi? Sở đại tiểu thư kia vẫn là bệnh nhân đó! Quả thực chính là súc sinh a ..."
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3771-qua-tren-the-gioi-nay-deu-den-giong-nhau-chinh-nhan-quan-tu-o-dau.html.]
Cố Bắc Thần lớn tiếng còn chưa tính, giọng điệu nghe như là bất bình thay cho cô em vợ, nhưng mặt mày cùng tươi cười lại giống như là vui sướng khi người khác gặp tai họa.
Lúc này, Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn, cũng như người đảm đương vị trí tài xế Liên Hạo cũng với chú rể Tô Hướng Đông, vừa lái xe ra khỏi đường cao tốc trở về Hải Thành. Nguyên nhân là do lúc rạng sáng, Từ Phượng Chi đã gọi và nói Nhị Bảo phát sốt, Đại Bảo cũng đang ầm ĩ, làm cả nhà không yên ổn, nhưng Cố Bối Bối sáng sớm đã phải ra sân bay nên lệnh cho Cố Bắc Thần đưa con dâu trở lại ngay lập tức nên Cố Bắc Thần đang trong tâm trạng như chìm xuống đáy vực, nhưng đi được nửa đường thì nhận được điện thoại của Vương Tranh, báo rằng Cẩm Phong đã vào phòng của Sở Kiều Kiều."Người nào đó định nhờ việc này có thể để trút bỏ sự bất mãn bên trong.
Vì vậy, An Noãn Noãn đang lo lắng nên đã hiểu ra điều gì đó, trừng mắt nhìn Cố Bắc Thần: "Anh nói đi, Kiều Kiều và Cẩm Phong đã xảy ra chuyện gì?"
Sau khi nghe thấy sự thô lỗ phía trước của Cố Bắc Thần, Liên Hạo suýt chút nữa đã lái xe va vào hàng rào bảo hộ màu xanh bên đường, nhưng ai đó vẫn đang đập vô lăng và cười.
Tô Hướng Đông vẫn không có phản ứng lại, liếc nhìn Liên Hạo đang khoa trương đùa giỡn: "Thật sự buồn cười như vậy sao?"
Liên Hạo suýt nữa lại đánh tay lái va vào hàng rào màu xanh, nhưng anh ta vẫn mạnh mẽ gật đầu nói: "Như vậy mà không vui sao, anh trai của tôi? Anh lạnh lùng quá! Tôi không thể nghĩ ra được việc động phòng hoa trúc tối qua của anh và chị dâu đã xảy ra như thế nào, Á~ đại ca, anh nhẹ nhàng một chút?”
Nghe xong cuộc nói chuyện giữa hai người phía trước, An Noãn Noãn liếc mắt nhìn Cố Bắc Thần, sau đó Cố Bắc Thần mới lấy lại vẻ lạnh lùng và điềm tĩnh của người cầm đầu, đá vào phía sau ghế của Liên Hạo: "Lái xe cho tốt vào."
“Dạ.” Liên Hạo trước đây chính là bị Cố Bắc Thần ngược đến chết.