Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 374:1 Không muốn người khác gọi là người thứ ba

Cập nhật lúc: 2025-06-30 07:00:12
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8KdhCdzx3L

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Sở Kiều Kiều mặc xong áo khoác, tay phải đỡ lấy tay trái nhẹ nhàng kéo cửa phòng bệnh ra, Sở Kiều Kiều bởi vì Cố Bắc Thần cho nên được ở phòng bệnh cao cấp dành cho quân trưởng cho nên toàn bộ khu này có bốn phòng bệnh, cầu thang bên này chính là phòng bệnh của Sở Kiều Kiều và Vương Tranh. Vì thế cả lối đi đều là cảnh vệ của bộ đội đặc chủng canh giữ, canh gác giống như là bọn họ canh gác ở trong quân đội vậy, mấy tiếng đổi ca một lần.

Vương Tranh mặc quần áo bệnh nhân bên ngoài khoác một áo khoác quân đội, tay chống gậy đang đứng ở chỗ hành lang, trước sau trái phải đều là bộ đội đặc chủng mặc áo rằn ri bảo vệ, mà ở phía đối diện với Vương Tranh bọn họ là Cẩm Phong mặc một chiếc áo khoác dài màu đen, cho dù anh ta trang bị đầy đủ, chỉ lộ ra một đôi mắt thâm thúy, nhưng chỉ nhìn một cái là Sở Kiều Kiều liền nhận ra anh ta, phía sau Cẩm Phong là một hàng người mặc áo đen, mỗi người đều đeo kính râm che hết cả nửa khuôn mặt.

Mê Truyện Dịch

Vương Tranh đương nhiên là nhận ra người trước mặt là Cẩm Phong, nhưng tình hình trước mắt, Cẩm Phong không tự giới thiệu, anh ta cũng giả bộ là không quen, còn nữa anh ta hình như nhớ là năm trước bởi vì Cẩm Phong đột nhiên kết hôn với người khác và vứt bỏ Sở Kiều Kiều!

Lúc này, hai người cứ mắt to trừng mắt nhỏ, Vương Tranh hiểu rõ, Cẩm Phong đây là cố ý làm lớn chuyện, để Sở Kiều Kiều tự mình ra, điểm này năng điều tra đối với Vương Tranh mà nói quả thực thì là trò trẻ con. Hiện tại Vương Tranh không cần quay đầu lại liền biết Sở Kiều Kiều quả nhiên là đi ra.

Sở Kiều Kiều hiện giờ cũng không muốn gây chuyện, càng không muốn gây thêm phiền phức cho Vương Tranh, gây phiền phức cho Vương Tranh chính là gây thêm phiền phức cho Cố Bắc Thần, đạo lý này cô hiểu.

Sở Kiều Kiều nhìn về phía Vương Tranh: "Xin lỗi, lại gây thêm phiền phức cho anh rồi."

Vương Tranh rất khách sáo, gật đầu: "Bảo vệ cô Sở cũng là trách nhiệm của tôi." Dứt lời, anh ấy nhìn Cẩm Phong, liền nói với Sở Kiều Kiều: "Anh này muốn tìm cô cho nên bị người của tôi cản lại rồi."

Sở Kiều Kiều nhấp môi dưới: "Thực xin lỗi, tôi và anh ta ở đây nói vài câu sẽ không có chuyện gì đâu."

Vương Tranh gật đầu, cho một ánh mắt tới mấy cảnh vệ, quay người đi vào phòng bệnh của mình.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3741-khong-muon-nguoi-khac-goi-la-nguoi-thu-ba.html.]

Sở Kiều Kiều sắc mặt trắng bệch, bởi vì vừa mới dậy đầu tóc còn rối bời, tuy rằng không coi là mặt bẩn nhưng thực sự vẫn là xinh đẹp và tinh xảo, nhan sắc quả thực không thể chê.

Sở Kiều Kiều đứng cách Cẩm Phong có hơn một bước: "Sao anh lại đến đây?" Giọng nói của cô ấy lặng im như hồ nước không chút gợn sóng.

Cẩm Phong lúc này mới bỏ kính xuống, ánh mắt từ trên mặt của Sở Kiều Kiều dời đi nhìn chằm chằm vào vết thương trên cánh tay của cô ấy, bởi vì tức giận mà môi mím chặt căng lên khẽ mở ra, giọng nói khàn khàn: "Kiều Kiều, anh đến muộn rồi."

Chuyện lần này bị quân đội hoàn toàn bưng kín, cho nên chuyện của Sở Kiều Kiều bị người của La Thành Công và Thang Mễ bắt đi làm cho bị thương, Cẩm Phong là người thần thông quảng đại như vậy mà tối qua mới biết, suốt đêm sắp xếp mấy hạng mục ở nước ngoài xong, sau liền đặt chuyến bay từ Hongkong bay đến Hải Thành.

Sở Kiều Kiều cố ý cong môi và mặt mày lên: "Chỉ là bị thương ngoài da một chút mà thôi, bị anh nói nghiêm trọng như thể sinh ly tử biệt đến nơi vậy."

Cuống họng của Cẩm Phong giật giật, liền đưa tay kéo Sở Kiều Kiều, Sở Kiều Kiều lui về sau một bước, ngửa đầu, bình tĩnh nói: "Đừng, chỉ nói mấy câu như vậy thôi, anh đi đi. Đừng có gây thêm phiền phức cho tôi và người của Cố Bắc Thần nữa."

"Anh có thể đến phòng bệnh của em ngồi một chút được không?" Tay của Cẩm Phong ở không trung vô lực vòng một cái rồi rút về, nắm chặt thành nắm đấm.

Sở Kiều Kiều lắc đầu: "Không được." Dứt lời, ánh mắt cô bình tĩnh nhìn ánh mắt phức tạp của Cẩm Phong: "Sau này đừng gặp nhau nữa."

Loading...