Cứ như vậy, mọi người liền hoan hô vui vẻ chào đón Cố Bắc Thần và phu nhân cùng gặp mặt với mọi người.
Cố Bắc Thần quay đầu nhìn qua vị trí của An Noãn Noãn. Ánh mắt hoàn toàn không giống với ánh mắt khi nói chuyện vừa rồi. Đó là ánh mắt cưng chiều, say đắm. Anh đưa tay ra nhìn An Noãn Noãn: “Noãn Noãn, qua đây!”
Lúc này, tất cả các quân tẩu đều vây quanh người Cố Bắc Thần hoặc chồng và bạn trai của mình. Mà An Noãn Noãn lại ngồi trong một xó là có ý gì đây?
Cố Bắc Thần nhìn An Noãn Noãn thong thả đi về phía của anh. Trong mắt không che nổi cơn tức giận.
Lúc An Noãn Noãn còn cách Cố Bắc Thần mấy bước chân, Cố Bắc Thần liền nhấc chân tiến lại gần cô. An Noãn Noãn ngừng lại lùi về sau một bước, nhìn qua con người đang tức giận kia một cái, thấp giọng nói: “Sao vậy?”
Cố Bắc Thần liếc nhìn người phụ nữ trước mặt: “Sao lại mặc đồ vừa rộng vừa tối màu như thế?”
An Noãn Noãn nhìn bản thân từ trên xuống dưới: “Em là tới giúp nấu ăn cho nên mặc bộ đồ này. Cũng đâu phải là tuyển chọn người đẹp đâu!”
Cố Bắc Thần cũng bị vợ mình làm cho nghẹn họng, không nói được gì nữa. Được rồi! Nha đầu em chính là người thành thật. Nơi này còn có thể thật sự để bọn họ xắn tay áo lên làm cơm sao. Cũng chính là vì để những người phụ nữ và bọn trẻ con thông qua việc nấu cơm, chơi trò chơi để làm quen với nhau mà thôi. Nấu ăn còn phải cần nhiều người nấu như vậy sao?
Cố Bắc Thần mặt mày u ám. An Noãn Noãn chu môi: “Sao vậy? Bộ đồ này do anh mua đấy. Xấu như vậy sao? Đến nỗi cả anh cũng không thích sao?”
Lúc này vẻ mặt của Cố Bắc Thần mới tốt hơn một chút: “Không xấu. Chỉ là anh không nghĩ rằng em sẽ mặc bộ đồ này tới đây. Anh còn cho rằng em sẽ tận tâm chuẩn bị một bộ. Anh tức giận không phải là vì bộ đồ của em mà là vì em...”
Thấy Cố Bắc Thần lại không nói chuyện mà ánh mắt anh nhìn cô hơi nóng rực. An Noãn Noãn trừng mắt nhìn người đó: “Nhìn em làm gì? Đáng ghét!” Ánh mắt người xấu đó nhìn cô, trong lòng chắc chắn không nghĩ gì tốt đẹp.
Cố Bắc Thần nhìn An Noãn Noãn vô cùng nghiêm túc: “Anh ở đây. Vì sao em đứng cách xa như vậy? Hửm?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3701-biet-duoc-vi-sao-nuong-chieu-em-khong.html.]
“Khụ khụ.” An Noãn Noãn giả vờ ho hai tiếng: “Em, em vì sao phải ở gần anh như vậy?” Cô có thể nói bản thân cô lo anh nhìn thấy cô thì sẽ căng thẳng sao? Bây giờ xem ra bản thân cô thật sự nghĩ nhiều rồi.
Lúc này, Cố Bắc Thần cũng cạn lời rồi. Anh trừng mắt nhìn An Noãn Noãn, đưa tay nắm lấy bàn tay nhỏ bé của cô: “Đưa em đi làm quen với mọi người, kính rượu với bọn họ.”
An Noãn Noãn cười cong mắt: “Em không uống được nhiều rượu lắm đâu!”
Cố Bắc Thần quay đầu nhìn An Noãn Noãn một cái, nghiêm túc nói: “Chỉ cho em một ly rượu thôi, còn xem năng lực của chính bản thân em.” Bên trong giọng điệu và giọng nói đều là sự cưng chiều.
“Được rồi! Vì Cố Soái, em sẽ lấy ra bộ mặt dày dặn để chơi xấu vậy!” An Noãn Noãn mới dứt lời, Cố Bắc Thần liền nhắm lấy bàn tay mềm mại của cô: “Tùy ý là được. Không ai dám ép em uống rượu đâu.”
Hôm nay Mạc Thành Phi và Liên Hạo không có ở đây. Nhưng Liên Hạo đoán dù có tới thì cũng không tới kịp nhà ăn này. Vậy thì không có quá nhiều người quen An Noãn Noãn. Cho nên phu nhân Cố Soái kính rượu mọi người cũng chỉ là lướt qua thôi. Hơn nữa còn có hoạt động tối nay. Uống rượu cũng không phải trọng điểm của hai người họ.
Quan trọng là hoạt động tối nay của Cố Bắc Thần. Anh vừa mới đi xem qua hiện trường. Cách bố trí này ngược lại rất hợp ý của anh. Vậy thì tiếp theo phải xem phản ứng của An Noãn Noãn rồi.
Cố Bắc Thần nhìn về phía An Noãn Noãn: “Noãn Noãn, vẫn nên uống ít thôi. Tối nay còn có hoạt động.”
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn cũng không nghĩ gì hết mà gật đầu: “Được, em biết rồi.”
Lúc kính rượu, An Noãn Noãn mới biết được cái người đầu tiên nhận ra cô là người phụ nữ của Cố Soái chính là Dương Mai, người vợ mới cưới của Tô Hướng Đông. Hai người cũng không thể xem như quen biết nhau. Nhưng Dương Mai và cô dương như rất thân thuộc. Cho nên hai người nói nhiều thêm mấy câu.
Đột nhiên, Dương Mai hỏi An Noãn Noãn: “A! Chị dâu, cô em gái đó của Cố Soái không phải là tới rồi sao? Sao không thấy cô ấy tới ăn cơm?”