Hai người mỗi người bế một đứa con trai kháu khỉnh bụ bẫm xuống lầu, vừa tới cửa cầu thang đã nghe thấy tiếng cười vui mừng ở sảnh tầng một, thật là náo nhiệt quá!
Khi tất cả mọi người nhìn hai người đang bế con đi từ trên cầu thang lớn đi xuống, mọi người đều ý thức đứng lên, An Noãn Noãn cũng không bước được nữa trước sự tập trung im lặng của mọi người.
An Noãn Noãn không hiểu tại sao, nhìn Cố Bắc Thần: "Họ đang làm gì vậy?"
“Đương nhiên là chào mừng em rồi.” Cố Bắc Thần nói xong, nhìn tất cả mọi người ở lầu một, khóe môi hơi nhếch lên độ cong đặc trưng của thương hiệu Cố Bắc Thần, nhưng lại nói với người phụ nữ bên cạnh: “Những người hôm nay tới đây đều chưa thấy em bao giờ, cho nên, em không cần căng thẳng, cũng không cần lãng phí suy nghĩ tiếp xúc với họ, đều là một nhóm người tốt cả! Đặc biệt là các bà vợ quân nhân trong số những người này! "
An Noãn Noãn âm thầm nuốt nước bọt: "Ồ!"
Một vài chị vợ quân nhân đã bắt đầu xì xào: "Cô vợ này của Cố Soái sao mà trông giống như học sinh trung học thế? Phu nhân Cố Soái này là thật hay giả vậy?"
“Thực sự là phu nhân Cố Soái đó, hai chị dâu!” Một người chị vợ quân nhân trẻ tuổi bên cạnh hai chị dâu, nhìn An Noãn Noãn trong lòng ôm một cậu bé mập mạp được cho là con trai lớn, mỉm cười nói. Bởi vì cô đã từng gặp An Noãn, chỉ là không biết liệu phu nhân Cố Soái có nhớ cô không thôi.
Mọi người đều ngẩng đầu nhìn hai lớn hai nhỏ trên cầu thang, yên lặng đến nỗi có chút kỳ quái!
Đột nhiên, Liên Hạo này cũng không biết từ đâu xuất hiện, ồn ào lớn tiếng giống như một kẻ dở hơi: "Alo alo alo ~ Mọi người hãy vỗ tay để chào đón màn ra mắt của nam nữ chủ nhân ngày hôm nay nào ~"
Mê Truyện Dịch
Ồn ào thế này, mọi người liền thấy thoải mái hẳn, đứa bé dễ thương trong vòng tay của An Noãn Noãn và Cố Bắc Thần đã sớm bị ai đó bế đi mất, hai người họ hoàn toàn không nhìn rõ là người nào!
Nhưng chuyện này không quan trọng, dù sao cũng là biệt thự của Cố gia, làm gì có ai thực sự dám bế hai vị thiếu gia nhà Cố gia chạy đi mất chứ.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3611-phung-chi-lap-gia-dinh.html.]
An Noãn Noãn liếc nhìn các quan khách, Văn Tinh Tinh và Mạc Thành Phi là quen thuộc nhất vậy mà lại không đến, cái người công tử đào hoa mồm mép láu lỉnh Liên Hạo kia ngược lại lại đến, nhưng lại không nhìn thấy vị hôn phu tương lai xinh đẹp Giang Nam kia của anh ấy, cô đành phải làm quen từng người dưới sự giới thiệu của Cố Bắc Thần.
Một số cô gái trẻ nhìn có vẻ vừa mới kết hôn, có một số vẫn chưa kết hôn chỉ đang là vị hôn thê của XX nào đấy, Cố Bắc Thần vừa mới giới thiệu, thành thật mà nói, An Noãn Noãn phát hiện ra một vấn đề nghiêm trọng, những người này của Cố Bắc Thần, anh ấy chỉ cần giới thiệu một lần nữa, An Noãn Noãn ít nhất đều có thể nhớ họ tên, các người vợ quân nhân đã được giới một lần đều nhớ được hết tên, nên gọi là chị dâu, em dâu, cô đều nhớ hết được.
Nhưng đối với những người lớn trong gia đình họ Cố, cô xem qua đều quên ngay tức thì?
Mọi người ngược lại đều bàn bạc xong trước đó rồi, kết thúc sớm ai về nhà đấy, rốt cuộc có một bộ phận chiến sĩ phải gấp rút về căn cứ ngay trong đêm, còn một người bị thương nặng và hai người bị thương nhẹ đang nằm trong bệnh viện!
Hôm nay là ngày các chiến sĩ và người thân của họ tụ tập, Từ Phượng Chi và lão phu nhân quả nhiên không có nhúng tay vào, dù sao cũng là chuyện của người trẻ tuổi, hơn nữa hiện tại họ cũng nên bắt đầu buông tay với An Noãn Noãn rồi, để cho cô có thể học cách đối phó với những điều đằng sau Cố Bắc Thần, cũng là để cô hiểu từng chút một rằng, nữ chủ nhân trong gia đình quyền thế không dễ dàng như vậy.
Mà đứng từ góc độ của Cố lão tư lệnh và Cố Vỹ Thành, chính là để cho An Noãn Noãn hiểu rằng, phu nhân của tư lệnh tương lai tuyệt đối không giống với với bà cụ thời đại đó, suy cho cùng An Noãn Noãn tương lai đồng thời sẽ có mấy danh phận.
Đưa tiễn đồng đội và chị dâu quân nhân cùng một vài đứa trẻ, An Noãn Noãn đề nghị đến bệnh viện thăm Vương Tranh và Sở Kiều Kiều, vì sáng sớm hôm sau hai người họ sẽ đến quân đội để thăm hỏi cán bộ, chiến sĩ và gia đình của họ.
Không dễ để An Noãn Noãn nói với mẹ chồng về chuyện này, ngày giao thừa đã gần về đêm rồi, chạy ra ngoài suy cho cùng người lớn trong nhà đều không được vui!
Cố Bắc Thần vẫn luôn nhìn ra được suy nghĩ của An Noãn Noãn, xoa xoa đầu cô: "Đi cho con trai ăn đi, anh sẽ đi xin phép với mấy người lớn, có điều em phải nhớ khen thưởng cho bổn soái đấy!"
An Noãn Noãn nở nụ cười đi tìm con trai, trong lòng nói Cố Bắc Thần là háo sắc mười nghìn lần.