Người nào đó bị coi trở thành không khí, nhưng An Noãn Noãn hoàn toàn xem nhẹ một vấn đề vô cùng quan trọng, cô bị anh lột sạch sẽ ngon miệng giống như một cây măng tinh xảo xinh đẹp, thế nhưng không e dè đứng trước mí mắt của người nào đó đi đi lại lại tắm rửa, chẳng lẽ coi Cố soái có mắt như mù hay sao!
Cố Bắc Thần trực tiếp theo dõi vài phút phát sóng trực tiếp tắm rửa kia của An Noãn Noãn, chỉ một chút nữa m.á.u mũi đều bị chảy ra tới! Nhưng cô thế nhưng mang mầm tai họa kia xoay người liền lạnh như băng đi khỏi là cái thao tác gì?
Cố Bắc Thần dựa vào bể tắm hình trứng kia nghĩ trăm lần cũng không ra, chẳng lẽ vừa rồi anh giải thích còn không đủ rõ ràng? Cô nhóc này, có phải lâu không dạy dỗ nên ngứa da hay không?
Cố Bắc Thần sờ cằm, cũng không còn nhã hứng một mình tiếp tục ngâm nước nóng, đại khái tắm dội qua nước, liền ra khỏi phòng tắm, trong phòng ngủ rộng rãi, giường lớn thực sự to rộng thoải mái, An Noãn Noãn đã nghiêng người đắp chăn nằm xuống.
Cố Bắc Thần xoa mái tóc ngắn, vạch chăn nằm vào, thuận tay đem cô gái nào đó ôm vào trong lòng ngực: “Lại làm sao vậy? Tại sao lại không để ý đến anh nữa rồi, hửm?”
Một chân An Noãn Noãn đặt trên đùi Cố Bắc Thần: “Cút ngay.”
Cố Bắc Thần nhíu mày, người phụ nữ này chẳng lẽ bị trầm cảm sau sinh hay sao vậy? Buổi sáng không phải vẫn anh anh em em tốt đẹp hay sao? Lúc này rốt cuộc lại xảy ra chuyện gì?
Mê Truyện Dịch
Không phải đều đã giải thích rõ ràng chuyện Chu Hiểu kia hay sao!
Cố Bắc Thần nhíu mày, xoay người một cái, cánh tay chống ở hai bên sườn An Noãn Noãn, từ trên cao nhìn xuống khuôn mặt An Noãn Noãn: “Lại làm sao vậy? Không phải chồng em vừa mới giải thích rõ ràng sao?”
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3591-mat-mat-qua-do.html.]
An Noãn Noãn quay đầu đi: “Anh là giải thích rõ ràng, em cũng chưa nói anh không giải thích rõ ràng!” Nói xong, An Noãn Noãn trợn mắt nhìn người nào đó đang khẩn trương: “Anh chẳng lẽ không mệt sao? Hôm nay mười mấy tiếng không ngừng ăn ăn uống uống cùng nhiều người như vậy, nói, anh còn muốn sống nữa không hả?”
“Ha hả ~” Cố Bắc Thần bình bình ổn ổn đem thân thể nằm xuống, ngăn chặn An Noãn Noãn, giữ đầu cô quay lại, chóp mũi hai người khẽ chạm vào nhau, kêu rên nói: “Không mệt, chồng em nhưng thật ra cảm thấy vẫn còn sức làm thêm được vài chuyện nào đó, em tiểu yêu tinh này bao giờ mệt đến hư thoát, bổn soái mới có thể yên tâm ngủ một giấc.”
An Noãn Noãn trừng mắt, hoàn toàn không rõ tên lưu manh Cố Bắc Thần kia lại đang lảm nhảm cái gì, mỗi lần đều muốn đem suy nghĩ bậy bạ của anh giá họa cho An Noãn Noãn cô, lúc nào cũng vậy, phải đến khi người phụ nữ nào đó giận xù lông mới cam tâm!
Nhưng khi đôi mắt An Noãn Noãn đối diện với cặp mắt nóng cháy kia của Cố Bắc Thần, trong lòng vẫn nhảy lên cảm giác không tốt, sinh con cái xong lại bắt đầu sinh hoạt vợ chồng bình thường, có khi nào không phải bị con sói đói kia ăn gắt gao, ngày hôm sau cơ bản đều ngủ đến giữa trưa mới có thể xuống giường.
An Noãn Noãn dời đi ánh mắt: “Cố Bắc Thần, ngày mai còn muốn tiếp đón cấp dưới của anh cùng người nhà người ta đó, anh chẳng lẽ muốn em ngủ đến giữa trưa mới dậy sao?” Giọng điệu cô vô cùng không tốt, người đàn ông da mặt dày này quả thực không thể nuông chiều, cho nửa điểm màu sắc lập tức muốn mở phường nhuộm, mấu chốt còn tặng cô nào là hoa tươi, mưa hoa hồng, còn cùng cô đi vườn mai hoàng gia vui vẻ một hồi, để lấy cơ hội tuyệt đối đem cô ăn đến một cây xương cốt cũng không lưu lại!
“Ha ha ha ~” Cố Bắc Thần trực tiếp một tiếng cười sang sảng, làm An Noãn Noãn tức đến nhíu mày, nâng lên đôi tay liền đi che lấy miệng anh: “Anh người lớn tiếng như vậy làm gì? Không biết cách vách còn có hai đứa con trai của anh cùng chị Nguyệt hay sao!”
Dù miệng Cố Bắc Thần bị An Noãn Noãn che lại, nhưng anh vẫn đang cười, cúi đầu, mân mê cắn thùy tai trắng nõn của An Noãn Noãn, thì thầm nói: “Noãn Noãn, em đây là đang thừa nhận năng lực chồng em rất mạnh, hử?”
“Ách ~” Mặt An Noãn Noãn không chịu thua kém đỏ bừng hơn quả cà chua, vốn dĩ một câu, Cố Bắc Thần anh không cần tự luyến như vậy được không, đã tới bên miệng, An Noãn Noãn vẫn thức thời đem câu nói kia nuốt trở vào, nếu nói ra, phỏng chừng ngày mai thật sự ném hết mặt mũi, lưu manh này chính là tùy thời tùy lúc muốn đào hố trêu đùa cô.