An Noãn Noãn xách chiếc váy khoa tay múa chân trước cái gương, nhìn vào gương, khóe miệng hơi hơi vểnh lên, vừa nhìn liền biết cô thật sự rất thích!
Cố Bắc Thần mặc xong một chiếc áo sơ mi màu đỏ rượu cùng màu với chiếc váy dài An Noãn Noãn đang cầm trong tay đứng trước gương: “Em thích không?”
“Thích thì có thích, nhưng mà lúc anh mua em cũng chưa đi mặc thử, còn không biết mặc có hợp hay không nữa!”
“Vậy thì em mặc thử xem, hửm ?” Cố Bắc Thần vẫn luôn nhìn người trong gương nói.
Mê Truyện Dịch
An Noãn Noãn trừng mắt nhìn người nào đó: “Vậy anh đi ra ngoài trước đi, hoặc là tránh ra chỗ khác, nếu không thì làm sao mà em mặc được!”
Cố Bắc Thần từ từ xoay người, dùng ánh mắt thâm thúy nhìn An Noãn Noãn, rõ ràng là lời nói không đứng đắn mà người xấu kia lại nói rất nghiêm túc: “Em còn ra vẻ, có chỗ nào của em mà anh chưa nhìn thấy chưa, hả!”
An Noãn Noãn trừng mắt với Cố Bắc Thần: “Hừ~ anh mới là làm ra vẻ đó, anh đi ra ngoài, đi qua phòng kế bên xem con trai đi!”
“Không đi, con trai có đẹp như mẹ nó đâu, mau thay đi, chồng em có thể giúp em, ừm!” Nói xong, Cố Bắc Thần đã duỗi tay ra chuẩn bị thay váy giúp An Noãn Noãn.
Mắt An Noãn Noãn trợn trắng: “Anh không đi ra thì em không thay nữa, cứ mặc bộ quần áo này cho anh nhìn, ha ha!”
Cố Bắc Thần nhướn mày: “Em xác định không cần chồng em giúp đỡ?”
“Đương nhiên.” Để cái tên bại hoại này giúp đỡ không chừng mấy tiếng mới mặc xong bộ đồ này mất, cô còn không biết tâm tư của anh là gì sao!
Cố Bắc Thần nở một nụ cười sâu không lường được: “Được thôi, vậy anh đi thật đấy?”
“Anh đi nhanh lên!” An Noãn Noãn không kiên nhẫn lớn tiếng với người nào đó.
Cửa phòng con trai ở bên cạnh, người nào đó đã bước chân dài sang gõ cửa: “Con trai?”
Hai chị giúp việc mở cửa ra: “Cậu chủ?”
“Bọn trẻ đâu?” Cố Bắc Thần buồn buồn duỗi cổ vào bên trong.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3531-la-anh-tu-thiet-ke.html.]
“Tiểu thiếu gia bị bà chủ và lão thái thái ôm xuống lầu rồi ạ.”
Cố Bắc Thần xoay người đi tới lối cầu thang, thì nghe thấy một đám người đang chơi đùa với hai thằng nhóc thúi ở dưới sảnh lầu một, cười “khanh khách ~” ê ê a a, nói ra cũng chỉ có hai đứa nó mới hiểu được những tiếng bi bô của mình.
Mà tại phòng ngủ chính, An Noãn Noãn đã mặc váy xong, trời ạ!
Vì sao khóa kéo váy lại ở phía sau? Cô không với tới nổi rồi!
Thôi xong! Hèn gì vừa rồi cái người xấu kia lại hỏi xác nhận cô một cách chắc chắn vài lần, thật sự là muốn anh đi chỗ khác à?
Bây giờ An Noãn Noãn cũng không thể xách váy ra cửa tìm người tới để kéo khóa kéo được! Tuy rằng biệt thự nhà họ là theo kết cấu kiểu nhà đơn, nhưng cũng không thể cứ để lộ cảnh đẹp trên lưng mà đi ra ngoài được.
“Răng rắc ~” Tay An Noãn Noãn mới vừa vặn nắm đ.ấ.m cửa, đã thấy có một người đang đứng ở bên ngoài cửa: “Ôi trời!”
An Noãn Noãn giật mình hô một cái, sau khi chớp mắt mới nhìn rõ ràng gương mặt tươi cười của kẻ xấu kia: “Sao anh còn chưa đi?”
Cố Bắc Thần nhướn mày, dùng gót chân đóng cửa lại: “Đi rồi thì ai mặc đồ cho em, hả?” Dứt lời, đã ôm cô vào trong lồng ngực, cầm tay cô đưa lên miệng.
An Noãn Noãn ra vẻ giận dữ ở trong lồng n.g.ự.c Cố Bắc Thần nói: “Em cảnh cáo anh nha, chỉ hôn một cái là được rồi, người trong nhà còn đang chờ đó, da mặt anh dày, nhưng da mặt em thì không có dày như da mặt anh đâu.”
“Ha ha~” Cố Bắc Thần trầm thấp cười một tiếng, cắn nhẹ lên trên sườn mặt của An Noãn Noãn: “Tại sao suy nghĩ của em không thể trong sáng hơn được một chút vậy? Hửm? Anh chỉ là đơn thuần giúp em mặc váy thôi, vì sao em lại nghĩ bổn soái sẽ làm chuyện gì khác với em, hả?”
Cố Bắc Thần một bên dạy dỗ suy nghĩ của An Noãn Noãn chưa đủ trong sáng một bên làm xằng làm bậy ở trên lưng cô, cái khóa kéo này vẫn chưa được kéo lên đâu!
An Noãn Noãn tức giận xoay người bắt lấy cổ tay của Cố Bắc Thần: “Anh, cái tên bại hoại này, còn không biết xấu hổ dạy dỗ em, mau kéo lên đi, em ghét anh!”
Lúc này Cố Bắc Thần mới lưu luyến không rời kéo khóa kéo lên: “Yêu tinh nhỏ, em là đang ám chỉ chồng em à, em nghĩ đi, hử!”
“Anh……” An Noãn Noãn tức giận tâm muốn c.h.ế.t cũng có rồi.
Thấy An Noãn Noãn bị tức giận đến mức khuôn mặt nhỏ đỏ bừng, lúc này Cố Bắc Thần mới từ bỏ không chọc cô nữa, thật ra có đôi khi anh cảm thấy chọc vợ mình so với chọc hai đứa con trai như hạt đậu của anh còn thú vị hơn rất nhiều, ừm, đương nhiên anh có thể vừa chọc cô vừa cho cô một chút đồ ăn vặt, tất nhiên là điều đó rất thú vị!