Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 350:1 Cả hai đều giống Cố Bắc Thần

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:58:18
Lượt xem: 0

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/8Ux8gfDXfh

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thời điểm Sở Kiều Kiều tỉnh lại, trong đầu rất là tươi mát, thời gian gây tê của cô ấy đã sớm qua, chính là bởi vì thuốc an thần kia mà ngủ nhiều giờ liền.

Sở Kiều Kiều cảm giác một bàn tay của mình đang bị cố định nên thấy khó chịu, mở choàng mắt, bên mặt, liền thấy cánh tay trái của chính mình bị cố định ở trên giường bệnh, tay phải thì bị kim đ.â.m đang truyền nước biển, An Noãn Noãn đang ngồi bên cạnh giường.

Hai người bốn mắt giao nhau lặng im không nói gì, thật lâu sau, An Noãn Noãn thu hồi tầm mắt, nhìn về phía cánh tay đang được băng bó kín mít của Sở Kiểu Kiều: "Phải khâu mười lăm mũi trên cánh tay, vì sợ em cựa quậy, cho nên mới phải cố định lại, chị sẽ gọi người lại đây cởi bỏ cho em."

"Ừm." Sắc mặt Sở Kiều Kiều vàng như nến, môi vểnh lên khô khốc, yếu ớt ừm một tiếng.

Sau khi biết được Sở Kiều Kiều đã tỉnh, bác sĩ và y tá liền tiến vào nhìn tình huống của Sở Kiều Kiều, sau đó nói không có gì đáng ngại, ba ngày thay thuốc một lần, bảy ngày sau sẽ cắt chỉ, thời kỳ sau chậm rãi khôi phục là được.

Trong lúc này có thể lựa chọn tiếp tục ở viện hoặc về nhà, đúng hạn quay lại đây đổi thuốc, đến lúc cắt chỉ lại đến đây là được.

Lúc này An Noãn Noãn cũng cảm thấy khó xử, ngày mai và ngày kia Cố Gia sẽ tổ chức hai bữa tiệc gia đình, năm trước bởi vì An Noãn Noãn cô, cả Cố Gia cũng chưa đón một năm mới tốt đẹp, năm nay nếu lại bởi vì chuyện tình bên này của cô làm chậm trễ chuyện của Cố Gia, như vậy sẽ làm tất cả mọi người đều mất hứng.

Nhưng bên này Sở Kiều Kiều lại không có ai chăm sóc, tuy nói không có gì trở ngại, nhưng là cánh tay bên trái không thể động, không thể gặp nước, như vậy thì cố ấy ăn uống như thế nào được, tìm một người chăm sóc, nhưng năm mới sắp đến rồi làm sao tìm được người đây!

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3501-ca-hai-deu-giong-co-bac-than.html.]

An Noãn Noãn hỏi Sở Kiều Kiều: "Kiều kiều, bằng không, chị mang em về Cố Gia vài ngày nhé?"

Sở Kiều Kiều không chút do dự lắc đầu: "Không không không." Sau khi ba chữ không được nói ra, ánh mắt úp mở, nhìn cũng không dám nhìn vào ánh mắt của An Noãn Noãn, yếu ớt nói: "Tôi sẽ ở bệnh viện đi! Tốt xấu gì nơi này còn có nhiều người bệnh như vậy, người nhà bệnh nhân, bác sĩ, y tá, một chút cũng không có vẻ cô độc."

An Noãn Noãn cũng không có lên tiếng, như vậy cũng tốt, cô chỉ biết Sở Kiều Kiều có đánh c.h.ế.t cũng sẽ không đi Cố Gia đón lễ mừng năm mới, như vậy so với g.i.ế.c cô ấy còn muốn làm cho cô ấy khó chịu hơn! Nhưng viện phí của bệnh viện quân khu này rất cao a, Sở Kiều Kiều hiện tại toàn thân không có một đồng, trước mắt là do chi phí quân sự của bên Cố Bắc Thần chi trả, sau này tính toán lại còn muốn làm cho người nhà bổ sung thêm, dù sao lần này Sở Kiều Kiều là người bệnh, tiền thuốc men của cô ấy đương nhiên chính cô trả, nhưng sự kiêu ngạo của cô ấy kia, lại thêm bóng ma tâm lý không muốn tiếp thu trợ giúp của An Noãn Noãn, ở đây lâu như vậy, sau lại tính tiền thuốc men làm sao bây giờ?

An Noãn Noãn nhìn vẻ mặt như đưa đám của Sở Kiều Kiều: "Kiều Kiều, nếu không chị mỗi ngày để cho người ta đưa cơm và đồ ăn lại đây cho em đi! Sẽ không mời người làm cơm, mấy ngày nay phỏng chừng chị không thể ra ngoài được, em không có việc gì là được. Năm trước bởi vì chuyền nhà chúng ta mà Cố Gia và mọi người đều đón một năm mới không vui vẻ gì, năm nay nếu chị không biểu hiện tốt, thật sự là không thể được."

Mê Truyện Dịch

Con ngươi Sở Kiều Kiều hạ xuống nhìn vào chăn: "Không cần ~ bệnh viện này không có nhà ăn sao, đến lúc đó để người hỗ trợ lấy cơm lại đây là được, thật sự không được thì tôi cũng có thể tự mình đi nhà ăn ăn, cũng không phải là chân bị thương."

Lúc này Sở Kiểu Kiều có thể nói ra như vậy, An Noãn Noãn thật sự cũng ngoài ý muốn, cô cong cong khóe miệng nói: "Hay là thôi đi! Dù sao Cố Bắc Thần khẳng định muốn an bài người đưa cơm cho đội trưởng đội cảnh vệ của anh ấy, cũng không thiếu một người là em, liền đưa cho cả hai là được rồi, trời mưa tuyết rất lớn, em đi ra ngoài vạn nhất ra lại xảy ra chuyện gì, còn chưa đủ lăn lộn người khác sao."

An Noãn Noãn nói xong nói, Sở Kiều Kiều mạnh mẽ ngẩng đầu nhìn vào ánh mắt của cô, đáy mắt tích đầy nước, nhưng cô ấy từ đầu đến cuối đều gắn gao cắn môi, nhìn An Noãn Noãn như vậy không nói lời nào, thật lâu sau, mờ mịt trong mắt Sở Kiều Kiều dần tan đi, cô ấy mới há miệng thở dốc: "Cám ơn chị, lại tạo thêm phiền toái cho chị~ em thật sự rất vô dụng đúng không?"

Loading...