Thông báo
🔥[SỰ KIỆN ĐẶC BIỆT] CHÀO HÈ – NHÂN ĐÔI GIẢI THƯỞNG ĐUA TOP 🔥 Xem chi tiết

Tổng Tài Cực Sủng Cô Vợ Nhỏ - Chương 35: Mẹ chồng nàng dâu chạm mặt

Cập nhật lúc: 2025-06-30 06:03:37
Lượt xem: 7

Mời Quý độc giả CLICK vào liên kết hoặc ảnh bên dưới

mở ứng dụng Shopee để tiếp tục đọc toàn bộ chương truyện!

https://s.shopee.vn/4VQydWuR98

MonkeyD và đội ngũ Editor xin chân thành cảm ơn!

Thân thể An Noãn Noãn đưa lưng về phía cửa khẽ chấn động, đóng băng tại chỗ.

Cố Bắc Thần nhìn Từ Phượng Chi đang tức giận: "Mẹ, để con giới thiệu với mẹ."

“Không cần.” Từ Phượng Chi trực tiếp ngồi xuống đối diện với Cố Bắc Thần, nhìn An Noãn Noãn từ đầu đến cuối.

An Noãn Noãn lo lắng, gật đầu với Từ Phượng Chi và nói: "Xin chào Cố Phu Nhân!"

Cố Bắc Thần tiếp tục nhìn chằm chằm vào khuôn mặt và đôi mắt của Từ Phượng Chi đề phòng bà làm cho An Noãn Noãn ở bên cạnh thấy lúng túng.

Từ Phượng Chi chưa tìm được địa chỉ của bà ngoại An Noãn Noãn nên sau khi nghe lời con gái nói, bà đã trực tiếp đến bệnh viện nơi con trai dưỡng bệnh để gặp người.

Mê Truyện Dịch

Tại cuộc gặp gỡ này, Từ Phượng Chi đột nhiên nhận ra rằng trước đây bà không hề ấn tượng gì đến nha đầu nhà họ Lưu này, nhưng bây giờ bà đã nhận ra cô rồi.

Ừm! Cô trông đoan trang, nước da trắng trẻo xinh đẹp và dáng người chuẩn, chẳng trách con trai lại mê muội mà đi đăng ký kết hôn, xem ra nói trực giác của đàn ông như động vật đúng là không sai, ngay cả Từ Phượng Chi bà cũng bị cô làm cho hấp dẫn nữa là con trai mình.

Ôi! Từ Phượng Chi thầm thở dài trong lòng: "Cô là cháu gái của Liễu thị?"

“Vâng, thưa phu nhân!” An Noãn Noãn ngoan ngoãn đáp.

"Đã có giấy chứng nhận kết hôn rồi sao còn gọi ta là phu nhân? Gọi là mẹ." Cố Bắc Thần nhìn An Noãn Noãn và nói, giọng điệu như vậy rơi vào tai của Từ Phượng Chi, bà nghe được trong đó có sự nuông chiều.

An Noãn Noãn lông mi khẽ động mấy cái, đứng trước mặt phu nhân với như thế này đã khiến sau lưng cô ướt đẫm mồ hôi làm sao dám gọi một tiếng mẹ.

Khi Từ Phượng Chi đến, bà không quên mang theo một phần canh xương và thịt heo kho cho con trai cưng, mở hộp cơm ra đặt trước mặt con trai: "Con ăn trước đi, mẹ muốn nói chuyện riêng với cô ấy một chút."

“Mẹ, có chuyện gì, chúng ta về nhà hãy nói.” Sau khi dứt lời, Cố Bắc Thần nhìn Từ Phượng Chi với ánh mắt nặng nề.

[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-35-me-chong-nang-dau-cham-mat.html.]

Từ Phượng Chi bị con trai làm cho tức đến nỗi đôi môi run rẩy một lúc rất lâu, bà đứng dậy, nghiến răng nói: “Được rồi, Cố Bắc Thần, con được lắm.” Khi bà quay lưng bước đi, đôi giày cao gót của đập mạnh xuống đất.

An Noãn Noãn không biết phải làm như nào mới đúng, thấy Cố phu nhân tức giận bỏ đi, cô đẩy vai Cố Bắc Thần: "Tôi sẽ đi tiễn phu nhân ..."

"Không cần, một lúc nữa mẹ sẽ ổn thôi." Nói xong, anh đưa tay nắm lấy cằm An Noãn Noãn: "Đừng để ý đến lời nói và hành động của mẹ, có được không?"

An Noãn Noãn nhíu mày vỗ vỗ tay vào người anh: "Tôi biết rồi."

Chiều chủ nhật, Cố Bắc Thần có thể xuất viện để về nhà dưỡng thương, vì vậy anh trực tiếp đưa An Noãn Noãn trở về nhà họ Cố.

Trong phòng sách của Cố Vỹ Thành, Từ Phượng Chi trừng mắt nhìn con trai mình, "Chúng ta đã tìm cho con rất nhiều cô gái xuất sắc, tất cả đều là những người xuất thân từ gia đình có gia thế, có ngoại hình đẹp và kiến thức tốt. Lần này mẹ đã hứa với vợ của Thị trưởng Sở rằng, để cho con và con gái nhà họ Sở gặp mặt...."

Cố Bắc Thần nhướng mày và nói: "Tốt hơn hết là mẹ nên từ chối việc này đi. Con đã nhận được giấy chứng nhận kết hôn rồi, vì vậy mẹ đừng có làm loạn lên nữa, có được không?"

“Loảng xoảng” Từ Phượng Chi đập vào mặt bàn: “Con...”

Cố Bắc Thần xoay người và vịn vào khung cửa: "Con và Noãn Noãn nên chuyển ra ngoài sống thì tốt hơn!"

Ở dưới lầu, An Noãn Noãn cầm hộp quà trên tay cho tới bây giờ không ai dám nhận, cô xấu hổ đứng ở cửa, mặt đỏ bừng.

Cố Bắc Thần nhíu mày nói với người hầu: "Thay mẹ tôi nhận quà của thiếu phu nhân đi."

Nhìn thấy An Noãn Noãn ngốc nghếch ở đó, Cố Bắc Thần vỗ vỗ đỉnh đầu của cô: "Hay là lên lầu nghỉ ngơi một lát? Chờ mọi người trở về đầy đủ rồi dùng bữa, sau đó sẽ trở về nhà của chúng ta."

An Noãn Noãn hít sâu một hơi rồi nhẹ nhàng gật đầu: "Cái đó, hay là anh cứ sống ở đây trước đi. Sẽ có người chăm sóc anh, tôi còn phải đi làm. Không thể chăm sóc anh được..."

Loading...