Nhìn thấy La Thành Công vẫn mắng Thang Mễ, Sở Kiều Kiều giả vờ kéo ống tay áo của người lão già đáng kinh tởm: "Cậu ơi, đừng mắng cô ấy, chị Mễ cũng vì làm việc cho chú mà! Chắc là vừa rồi cô ấy không nghĩ tới quan hệ của chúng ta, nếu không thì để chị Mễ mua cho cháu chút gì ăn? Đói quá cậu ơi!"
Sở Kiều Kiều lúc này luôn miệng kêu đói, kéo tay áo của La Thành Công làm nũng, lão già c.h.ế.t dẫm quay lại và nguyền rủa Cẩm Phong.
"Cậu nói Kiều Kiều này, không phải là cậu nói con đâu nha! Tên Cẩm Phong này đã ở cùng con nhiều năm như vậy, đúng không! Tmd (mẹ nó) nói không muốn cháu gái của La Thành Công ta đây chính là không muốn! Làm sao có thể để cháu gái của La Thành Công ta đến một bữa cơm cũng không có mà ăn chứ? Đợi cậu xong đại sự, cậu đưa cháu đi thiến tên Phong thiếu đó."
Sở Kiều Kiều hiển nhiên cảm thấy đầu óc bắt đầu choáng váng, ôm bụng khóc giả bộ làm bậy: "Cậu, đừng nói đến tên xấu xa kia nữa được không, ô, ô....."
La Thành Công nhanh nhẹn tiến tới, vội vàng ôm cô gái nhỏ vào lòng, vỗ vai Sở Kiều Kiều: "Được rồi, được rồi, bây giờ cậu ở đây, ai dám bắt nạt con hả? Xem con nóng như thế này a? Nào nào nào, cậu giúp con cởi chiếc áo khoác này ra.”
“Cậu ơi, gần đây con bị cảm nặng, mấy hôm nay bị sốt đến 40 độ, không chịu lạnh được cậu ơi, cậu mau cho chị Mễ mua đồ ăn đi. Cháu đói c.h.ế.t mất...."
La Thành Công nhìn Thang Mễ: "Cô còn làm gì ở đây? Còn không đi mua đồ ăn cho Kiều Kiều."
"Không có nhà hàng nào ở gần đây. Hay là tôi vào bếp nấu ăn cho hai người?" Thang Mễ nói và bước vào bếp. Cô ta mới không muốn rời đi, cô ta phải lưu lại chứng cứ Sở Kiều Kiều bị hủy hoại
Sở Kiều Kiều lắc cánh tay của La Thành Công: "Không cần mà, trong tiểu khu có cửa hàng tiện lợi mở bốn mươi tám giờ, mua một ít bánh mì và bánh quy, đợi chị Mễ làm cơm xong, Kiều Kiều đã sớm c.h.ế.t đói rồi!"
"Còn không mau đi, có một cửa hàng tiện lợi phía Tây. Nếu nó đóng cửa, hãy đến Tòa nhà thứ ba. Ở đó dường như cũng có một cửa hàng bánh ngọt. Nhanh lên." La Thành Công ra lệnh, Thang Mễ miễn cưỡng đành phải rời khỏi biệt thự.
[Truyện được đăng tải duy nhất tại MonkeyD.net.vn - https://monkeydtruyen.com/tong-tai-cuc-sung-co-vo-nho/chuong-3482-giai-cuu-trung-dan.html.]
Thang Mễ người không ra người quỷ không ra quỷ, lúc ra ngoài luôn trang bị đầy đủ, mặt mũi được che kín chặt chẽ khóa cửa biệt thự, đi tới cửa hàng tiện lợi phía tây. Thực sự hối hận vì vừa rồi đã đuổi đi vài người, sau khi xuống nhà, Thang Mễ phải bảo mấy người nhanh chóng quay lại, nhưng quỷ mới biết rằng lúc đó không có cuộc gọi nào thực hiện được. Thang Mễ tức giận suýt chút nữa đã ném điện thoại di động của mình ra ngoài.
Một vài cảnh sát mặc thường phục và lực lượng đặc biệt của Cố Bắc Thần đi loanh quanh, giả vờ gọi điện.
Mê Truyện Dịch
Đột nhiên, một người phụ nữ ăn mặc sành điệu đá vào người đàn ông bên cạnh cô, và nhìn về bóng lưng phồng lên của Thang Mễ: "Hửm? Người phụ nữ đó, theo sát."
"Vâng, thưa sếp."
Trên thực tế, nữ lãnh đạo ăn mặc phong cách này là Vương Tranh đóng giả, tất cả việc lập kế hoạch và chỉ huy lần này đều là Vương Tranh phụ trách, Cố Bắc Thần và An Noãn Noãn ở trong ô tô cách đó 100 mét.
Bên trong biệt thự, Sở Kiều Kiều đã cảm thấy choáng váng, cô giả vờ cởi cúc áo khoác, cầm ly rượu lên: "Cậu, chị Mễ thật phiền phức, Kiều Kiều không thích chị ta, bây giờ chị ta đi rồi, còn chúng ta uống rượu thôi!"
“Tốt, tốt, tốt lắm~” Nhìn người phụ nữ như vậy cùng mùi hương ấm áp, La Thành Công suýt chút nữa chảy m.á.u mũi.
Sở Kiều Kiều nhét ly rượu vào trong tay La Thành Công, dùng hai tay ấn lão ta ngồi xuống, cười rạng rỡ: "Cậu, chờ Kiều Kiều chút, con sẽ tới ngay đây."
Sở Kiều Kiều chui vào phòng bếp, nhẹ nhàng khóa cửa phòng bếp, cầm lấy d.a.o gọt hoa quả, dựa vào cửa sổ phòng bếp nhìn xem, đáng tiếc cửa sổ ở góc chết, bị che bơi một tấm giấy bóng kính, căn bản không cách nào nhìn được tình hình bên ngoài.
"Cạch ~" La Thành Công mở được cửa phòng bếp, lộ một cục mỡ ghê tởm cùng bộ n.g.ự.c và lưng trần: "Kiều Kiều, con đang làm gì vậy?"